Khi Lâm Thành đi đến bãi đỗ xe, Vương Trạch Văn đang oán giận với Lưu Phong.
Hắn giơ điện thoại phẫn nộ nói: "Lần sau tìm trợ lý livestream, bảo họ tìm một tên biết chữ hộ cái được không?!"
Lưu Phong yếu ớt nói: "... Em thấy cũng ổn phết mà? Không phải quá trình dẫn dắt cũng rất thuận lợi đấy thôi? Phản hồi của người xem cũng không tệ mà."
Vương Trạch Văn: "Tốt chỗ quái nào? Hả? Tốt chỗ nào cơ! Tôi bảo cậu ta hỏi Lâm Thành thích mẫu người yêu thế nào, cậu ta đổi luôn của tôi sang mẫu bạn gái. Để làm gì? Chỉ có lặp lại thôi mà cũng không nên hồn? Chả lẽ người yêu cứ phải là bạn gái? Tự cho mình là thông minh à? Tôi nói cho cậu biết bây giờ tôi ghét nhất là mấy đứa tự cho mình là thông minh! Mấy cái đứa ở cửa hàng hoa kia cũng thế, đứa nào đứa nấy cũng từng bước ――" cản trở tôi!
Lưu Phong trấn an: "Đạo diễn Vương, đổi một chút cũng có khác gì đâu. Lâm Thành biết chữ, cũng ngồi trước màn hình, có thể đọc được chữ trên đó mà. Anh ấy bây giờ cầu mà không được, bây giờ nói không chừng chính là..."
Vương Trạch Văn ngước mắt thấy Lâm Thành đang đi từ trước mặt mình tới, lập tức ấn còi gây chú ý, sau đó hạ cửa sổ xuống. Lại nói: "Cứ vậy đã, tôi cúp đây." Không quan tâm Lưu Phong mới nói được nửa câu, đã cúp máy luôn, ném điện thoại vào ô chứa đồ trên xe.
"Lâm Thành." Vương Trạch Văn giơ tay lên vẫy vẫy, nói: "Ở đây."
Lâm Thành bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-that/1797443/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.