*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Thành đang ngồi trên giường luyện giãn cơ, bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa, anh nghe thấy tiếng Lưu Phong: "Có đó không? Em vào nhé?"
Anh vội chỉnh lại quần áo, đắp chăn lên, nói "Mời vào".
Lưu Phong cầm túi, đẩy cửa ra, cười với anh một cái, đặt đồ lên một ngăn tủ.
"Mấy ngày gần đây thời tiết lạnh, đêm mai còn phải diễn dưới trời mưa, anh chú ý giữ ấm, đừng để bị bệnh." Lưu Phong lấy đồ ra, dặn dò Lâm Thành, "Không biết anh đã chuẩn bị chưa, em đã tìm trợ lý của Hoàng Thời Thanh xin chút thuốc. Một hộp này là thuốc trị cảm cúm, chống lạnh, để mai em bảo họ đun hai bát nước gừng cho vào bình giữ ấm, anh nhớ phải uống nhé."
Lâm Thành dừng mắt trên cái túi, há miệng, lại không biết nên nói gì.
Lưu Phong ngồi xuống bên mép giường, lại hỏi: "Lúc nãy anh bị ngã không sao chứ? Có người bảo anh bị ngã từ trên tường xuống. Nếu có vết thương gì đó, nhất định đừng nhẫn nhịn, cố quá tạo thành thương tật cũ thì không tốt."
"Không có gì." Lâm Thành nói, "Không phải là bị ngã, chỉ là đứng không vững thôi."
"Vậy thì tốt rồi." Lưu Phong đưa cho anh một tấm card visit, "Chỉ đạo võ thuật bảo lão trung y này xoa bóp tốt lắm, nhức xương mỏi cơ, bị bệnh linh tinh tới massage một chút là tốt. Phòng khám cũng không xa đây, em đã hẹn trước giúp anh rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-that/1797437/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.