Lão thiên…….. 
Kêu trời một tiếng, đầu Cố Thanh hoàn toàn bị chấn thành trống rỗng. 
Cô cảm giác ánh mắt của người đàn ông trung niên kia, nháy mắt hòa ái rất nhiều, dường như có nói thêm vài câu, mấy ngày rồi không gặp cha mẹ của Mạc Thanh Thành, người trong nhà gặp mặt cũng khó hẹn này nọ… Mạc Thanh Thành nói gì? Hình như nói, luôn phải ra ngoài làm phẫu thuật……. 
Cả người cô lâng lâng, hoàn toàn choáng váng. 
Cố Thanh ngươi tỉnh lại ngươi tỉnh lại! 
Mau tỉnh lại! 
“Cha mẹ Thành Thành bình thường bận rộn nhiều việc, sau này có rảnh, đến nhà chú ăn cơm?” Những lời này khiến cô vốn đang trôi trong hư ảo, lại bị đá đến một không gian hư ảo khác……. Cố Thanh hoàn toàn theo bản năng nhu thuận cười. 
Chú xoay người đi rồi. 
“Anh cần đến bệnh viện,” cô nghe thấy giọng Mạc Thanh Thành nói, “Đưa em đến cửa siêu thị?” 
Cô sâu sắc cảm thấy chính mình sắp không trụ nổi, hoàn toàn không thể nói chuyện riêng 1vs1 với Đàu Bài……… Mắt nhìn khắp nơi, chính là không dám nhìn hắn. 
Hắn cười: “Đi thôi, anh hơi gấp.” 
Mặt cô đỏ thêm vài phần. 
Cô thề, đời này chưa từng quen bạn trai, nhưng từng xem qua tiểu thuyết ngôn tình với phim thần tượng a……. Chưa từng có trải nghiệm nào dạy cô khi bất thình lình bị người ta gọi là bạn gái phải làm gì……… Hơn nữa, khi người này là Đàu Bài, cô nên làm gì đây………. 
“Thanh Thanh?” Giọng hắn hơi trầm, đánh thức cô. 
“A?̶ 
1; Cô lên tiếng đáp, “Vậy, vậy, đi nhanh đi.” 
Cô cúi đầu đi theo bước chân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-nho-rat-nho-anh/93240/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.