Kỳ thật……. Những lời này của Đầu Bài rất đơn giản. 
Không cần nghĩ nhiều a. 
Cố Thang lặng lẽ tự nhủ. 
Cửa siêu thị bỗng nhiên mở ra. 
Có hai vị khách đến, Đổng Nhất Nho vội vàng cất di động, bày bộ dáng làm việc nghiêm túc. Cố Thanh trấn giữ ở quầy thu ngân, lật điện thoại qua, lật điện thoại lại, mười phần không yên, không biết rốt cuộc Đầu Bài gửi tin gì cho mình. 
Cố Thanh, bình tĩnh…….. 
Đầu Bài nhưng là Đầu Bài của Hoàn Mỹ, là danh nhân đã sớm đến trình độ phối âm thương nghiệp. 
Cố Thanh, bình tĩnh…….. 
Người ta thật ra chưa nói gì cả, vả lại, dù nói gì cũng không liên quan tới ngươi. 
Hộc hộc, căn bản không bình tĩnh nổi có được không…… 
Quả nhiên không thể tiếp xúc quá nhiều với người mang hào quang, ngay cả cô chỉ một nửa như người thế giới 2D, tâm hồn thiếu nữ cũng bắt đầu rục rịch….. suy nghĩ lung tung rồi…. Cô lại lấy điện thoại ra, vô ý thức gõ nhẹ trên quầy. Trái tim treo bất ổn vậy, tiếp mười mấy vị khách, cha rốt cục ăn cơm xong đến thay ca. 
Cô cuống quít bàn giao, vừa nói mình đói rồi, vừa chạy ra khỏi siêu thị. 
Ở cạnh cửa sổ thủy tinh, cô lấy di động ra rước, mở tin thoại Đầu Bài gửi đến. 
“Anh vừa trực suốt 36 tiếng, chắc là, sẽ ngủ thẳng đến hơn nửa đêm mới tỉnh,” thanh âm của Đầu Bài trộn lẫn mệt mỏi dày đặc, âm điệu không cao, giống như đang thuận miệng nói chuyện với cô, “Nếu có việc gì, để lại tin nhắn là được, anh dậy 
sẽ nhận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-nho-rat-nho-anh/93227/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.