Đến dưới lầu nhà Đàu Bài, chỉ mất nửa giờ.
Chỉ là cô nghĩ Tuyệt Mỹ còn công việc, Mạc Thanh Thành ở nhà một mình nếu sốt cao không lùi, nhất định cần người chăm sóc. Nhưng khi đến rồi lại do dự…. ngửa đầu nhìn lầu 24, tự hỏi mình lên thế nào đây. Hắn đang ngủ? Bị sốt thì không tỉnh táo lắm a, bị đánh thức có sao không……
“Cháu gái, sao thế?” Một bà lão đầu bạc xách hai túi đồ lớn đi tới, đặt túi đồ bên chân, mò tìm chìa khóa, “Quên mang chìa khóa?”
“A? Không phải…. Bạn trai của con đang ngủ, con….”
Kỳ thật cô đang nghĩ có nên đánh thức hắn không, xuống mở cửa cho cô…….
Bà cụ cười cười, mở cửa: “Vào trước đi.”
Cô thuận thế đi vào, giúp đỡ bà cụ xách túi đồ lớn, lại không ngờ hai người đều đến tầng 24. Cô nhớ lần trước đến còn cảm khái nơi này bố cục tốt, mỗi tầng chỉ có hai hộ gia đình….. Vì thế, bà đây chính là…. hàng xóm đối diện nhà Đầu Bài sao?
Cô xách túi bự bột giặt nước xả này nọ, vừa nhớ ra thì bà cụ kia đã cười hỏi: “Thật khéo, con là bạn gái của ai trong nhà đối diện thế?”
“Con… là…..”
Cô cảm thấy lòng bàn tay hơi nóng, cảm thấy có ánh mắt ôn hòa đánh giá mình là chuyện gì a T.T…. Sao lại có cảm giác không phải gặp hàng xóm, mà là gặp phụ huynh vậy, quả nhiên người lớn tuổi phần lớn đều thích bát quái………
“Đừng nói, để bà đoán thử.”
O(╯□╰)o lão nhân gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-nho-rat-nho-anh/2355235/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.