Mạc Thanh Thành nói xong, đứng thẳng người, ra hiệu cho cô nhanh vào nhà vệ sinh thay đồ, dù sao mùa xuân vẫn rất lạnh. Cảm giác huyền diệu còn vây quanh hai người, Cố Thanh thậm chí không dám nhìn thẳng hắn, nhưng khi hai người đi lên tầng thượng, phía xa đã thấy mấy bạn học vui cười đùa giỡn, cô lại ngừng bước.
“Mạc Thanh Thành…..” Cô bỗng nhiên chạy đến trước mặt hắn, ngước mặt nhìn hắn.
Hắn nghi hoặc nhìn cô.
Cô nhìn hắn, có bảy phần lo lắng…. còn có mười phần ngượng ngùng.
Hắn càng nghi hoặc, khóe mắt đuôi mày đều lộ ra ý cười.
Điểm hấp dẫn nhất ở Cố Thanh chính là cảm xúc đầy tràn của cô, đều không hề giữ lại mà hiện hết lên mặt, đặt ở ánh mắt. Hai mươi hai tuổi, cô ấy làm sao có thể bình yên vô sự không bị người ta hãm hại mà sống đến hai mươi hai tuổi nhỉ?
Hắn không nhịn được khẽ cười.
Cô rốt cục quyết tâm được, vươn tay, nhẹ nhàng xoa bờ môi của hắn.
Hắn đã hiểu, im lặng cúi đầu nhìn cô, tùy ý cô hủy diệt chứng cứ.
Một, hai, chùi vài lần mới hoàn toàn lau sạch.
Son môi…. Quả nhiên rất đậm…..
“Lau sạch rồi?” Hắn thấp giọng hỏi, giọng mang ý cười.
“Vâng.” Cô ra vẻ bình thản xoay người tiếp tục đi, bước nặng bước nhẹ……. Đi về phía trước, ngay cả là bản thân tự lau rồi, vẫn cảm thấy chột dạ, sợ trên miệng hắn còn sót gì……
“Thanh Thanh, em chưa thay đồ tẩy trang sao?” Chị trang điểm đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-nho-rat-nho-anh/2355225/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.