"Vài năm này vì chuyện công việc, ta vẫn từ chối các loại chương trình, vài cái là của bạn bè cũ, vài cái là của người mới. Ta tin mỗi người đều rất khó đối xử công bằng hết được, nhân tình thế sự khó tránh, nên," Thương Thanh Từ cười, "Đêm nay ta muốn nói, hy vọng từ nay về sau, các bạn cũ sẽ buông tha ta, những người mới xin hãy cho các CV càng nhiều cơ hội, để có thể chậm rãi quên ta đi."
Hắn nói thật uyển chuyển, cũng rất thành khẩn.
Nhưng.... làm sao quên được đây?
Tuy trong giới đang mở rộng thường có khó khăn gập ghềnh, nhưng không thể ngăn nó phát triển ngày càng tốt hơn. Mà những người nổi danh từ lúc mới xuất hiện giới này, nhất định sẽ được viết lại trong khúc ca lịch sử của giới này.
Thương Thanh Từ tuy nói rất uyển chuyển, nhưng rất rõ ràng nói bản thân vì lý do công việc, sẽ không tiếp nhận bất cứ chương trình internet nào nữa. Sau này muốn nghe giọng hắn, e rằng chỉ có thể nghe được ở tác phẩm thương mại.
Có lẽ.... cơ hội nghe như thế cũng sẽ càng ít đi
Cố Thanh cũng có cảm giác thật bi thương, dường như đêm nay chính là cáo biệt thời đại có Thương Thanh Từ.
Bỗng nhiên nhận được một đoạn thổ lộ bí mật của nhiều năm trước, sau đó là một hồi cáo biệt thế giới online. Lòng cô cứ chợt cao chợt thấp theo Đàu Bài, so với chạy xe việt dã lên núi còn phấn khích hơn...
Cô nghĩ hắn sẽ giống như bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-nho-rat-nho-anh/2355213/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.