***
Chương 88: Liên quan đến kỹ thuật hôn
***
Đến cùng, Tiêu Mục cũng không biết là bởi vì bầu không khí quá ấm áp, hay là bẩm sinh là đảng sủng chó nên cậu sẽ thiên vị chó, cũng có thể là Lang Thiên chân thành tha thiết quá mức. Tóm lại sau khi Lang Thiên nói em có nguyện ý thử với tôi không, vậy mà cậu gật đầu như ma xui quỷ khiến.
Mãi đến khi bị Lang Thiên bổ nhào tới ôm lên giường lăn lông lốc vài vòng, Tiêu Mục mới hoàn toàn nhận ra mình vừa đồng ý cái gì.
Được rồi, giao chút ít tín nhiệm đối với người (sinh vật) còn sót lại cho Lang Thiên đi, giả sử thua cuộc, thì sau này không bao giờ nuôi chó nữa.
"Tôi vui quá!" Lang Thiên không ngờ mình đã chạy một quãng đường marathon rất rất dài, tự dưng đến được đích.
Gã hưng phấn úp sấp trên người Tiêu Mục, đầu dụi lấy dụi để ở vai và gáy cậu: "Tiêu Mục à, tôi thích em lắm. Nhất định tôi sẽ che chở em, dùng từ 'che chở' có đúng không? Bảo vệ? Bảo hộ? Tóm lại chính là sẽ yêu em thật lòng!!"
"Ngốc."
Tiêu Mục lại bị lời thổ lộ ngắc ngứ của Lang Thiên chọc cười. Có lẽ chú chó mình vừa nhận nuôi này còn không thông minh bằng Tiểu Hắc nhà Trương Nhai.
"Đừng cọ nữa, ngứa." Tiêu Mục đẩy cái đầu cọ qua cọ lại nãy giờ ở vai ra, hai tay nâng mặt Lang Thiên, nghiêng người sang đối mặt với gã, "Anh có muốn hôn tôi không?"
"Hả? ... Muốn, muốn!" Hết niềm vui này đến niềm vui khác ập đến, Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-muon-bi-anh-ay-ich-ich/446464/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.