Chương trước
Chương sau
***
Chương 88: Liên quan đến kỹ thuật hôn
***
Đến cùng, Tiêu Mục cũng không biết là bởi vì bầu không khí quá ấm áp, hay là bẩm sinh là đảng sủng chó nên cậu sẽ thiên vị chó, cũng có thể là Lang Thiên chân thành tha thiết quá mức. Tóm lại sau khi Lang Thiên nói em có nguyện ý thử với tôi không, vậy mà cậu gật đầu như ma xui quỷ khiến.
Mãi đến khi bị Lang Thiên bổ nhào tới ôm lên giường lăn lông lốc vài vòng, Tiêu Mục mới hoàn toàn nhận ra mình vừa đồng ý cái gì.
Được rồi, giao chút ít tín nhiệm đối với người (sinh vật) còn sót lại cho Lang Thiên đi, giả sử thua cuộc, thì sau này không bao giờ nuôi chó nữa.
"Tôi vui quá!" Lang Thiên không ngờ mình đã chạy một quãng đường marathon rất rất dài, tự dưng đến được đích.
Gã hưng phấn úp sấp trên người Tiêu Mục, đầu dụi lấy dụi để ở vai và gáy cậu: "Tiêu Mục à, tôi thích em lắm. Nhất định tôi sẽ che chở em, dùng từ 'che chở' có đúng không? Bảo vệ? Bảo hộ? Tóm lại chính là sẽ yêu em thật lòng!!"
"Ngốc."
Tiêu Mục lại bị lời thổ lộ ngắc ngứ của Lang Thiên chọc cười. Có lẽ chú chó mình vừa nhận nuôi này còn không thông minh bằng Tiểu Hắc nhà Trương Nhai.
"Đừng cọ nữa, ngứa." Tiêu Mục đẩy cái đầu cọ qua cọ lại nãy giờ ở vai ra, hai tay nâng mặt Lang Thiên, nghiêng người sang đối mặt với gã, "Anh có muốn hôn tôi không?"
"Hả? ... Muốn, muốn!" Hết niềm vui này đến niềm vui khác ập đến, Lang Thiên bị nện cho choáng váng, suýt chút nữa không phản ứng kịp. Thấy gương mặt thanh tú và đôi mắt cười mình ngày nhớ đêm mong, Lang Thiên vội vàng rướn tới ngậm lấy cánh môi mềm mại gã thương nhớ đã lâu, đầu lưỡi linh hoạt đẩy hàm răng tách ra, liếm láp hàm trên, dây dưa đầu lưỡi của Tiêu Mục, mút lấy hương vị gã yêu thích nhất..
Tiêu Mục bị kỹ thuật hôn điêu luyện của Lang Thiên làm cho đầu váng mắt hoa, quanh quẩn trong mũi toàn là hơi thở của người này. Môi lưỡi cậu bị Lang Thiên cướp đoạt đến nỗi sắp quên cả thở, nhưng lại vì ngón tay linh hoạt của đối phương đang lướt trên người mình mà rên rỉ khe khẽ.
Lúc Lang Thiên lùi ra, cậu há to miệng thở dốc, thân thể trở nên mẫn cảm căng cứng vì được vuốt ve. Tay Lang Thiên vẫn dừng trên mông cậu, nửa ôm nửa xoa nắn. Bỗng nhiên Tiêu Mục nhớ lại lần đầu tiên hai người họ làm trong xe, cậu cũng bị Lang Thiên hôn đến mê man.
"Sao anh lại hôn giỏi như vậy?" Tiêu Mục thở hổn hển hỏi gã.
"Đại Hoa dạy tôi."
Thư ký giả gái xinh đẹp? Tiêu Mục giật mình: "Anh ta dạy anh thế nào?"
"Y bảo tôi đi mua xương ống, rồi bảo tôi liếm sạch cốt tủy bên trong xương là có thể học được kỹ xảo hôn."
Tiêu Mục phì cười thành tiếng: "Cũng coi như anh không lãng phí những ống xương đó."
Lang Thiên ngẩn người một hồi mới nhận ra Tiêu Mục đang khen kỹ thuật hôn của gã, lại hưng phấn muốn ôm lấy người ta hôn tiếp.
"Không hôn không hôn nữa." Tiêu Mục đẩy gã, "Hôn nữa thì tôi tắc thở mất."
"Được." Chú chó lớn ngoan ngoãn nghe lời, ôm choàng lấy người từ phía sau, chôn trong mái tóc mềm hít một hơi thật sâu ------ Chà! Hít người thật hạnh phúc.
"Vậy ngày mai hôn tiếp nhé. Hôm nay đi ngủ đã."
Tiêu Mục thấy Lang Thiên vươn tay tắt đèn, ôm lấy cậu, điều chỉnh tư thế thoải mái xong thì không có bất cứ động tĩnh gì nữa.
Hả??? Gì??? Đi ngủ à???
Căn phòng tối om, nhưng đôi mắt mở to của Tiêu Mục lại hết sức sáng tỏ.
Cứ vậy mà đi ngủ??? Vừa nãy Lang Thiên trần truồng ôm cậu hôn cả buổi, mà không rục rịch gì? Cậu đã kiến thiết tâm lý xong, vậy mà Lang Thiên lại tắt máy? Thế cái thứ đồ đang chọc vào mông cậu là gì?
"Ngủ được sao?" Tiêu Mục xê dịch, để mông mình không dán vào thứ đang tồn tại rõ mồn một kia.
"Em đừng để ý." Lang Thiên sợ Tiêu Mục không ngủ cùng gã, vội vàng bò dậy, "Lát nữa là xìu xuống thôi. Hoặc để tôi vào nhà vệ sinh tự giải quyết."
"Đêm nay anh không muốn làm à?" Tiêu Mục buồn cười hỏi.
"Muốn chứ. Ngày nào cũng muốn! ... Nhưng đêm nay thì không được." Lang Thiên chân thành đáp, "Đêm nay mà làm luôn, thì như thể tôi theo đuổi em chỉ để ngủ em, tôi không muốn như vậy."
Chợt Tiêu Mục thấy trái tim mình bị chú chó ngốc nghếch này nhẹ nhàng chọc chọc, xốp xốp lại hơi chua xót.
Lang Thiên muốn vào phòng tắm, Tiêu Mục lại túm người lại, xoay người cưỡi lên bụng Lang Thiên, đưa lưng về phía gã, cúi đầu xuống.
Hết chương 88.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.