Tác giả: Bất Tiêu Hồn Editor: Xoèi *** Chương 06: Hà xử bất tương phùng *** (*) "Hà xử bất tương phùng", nằm trong câu "Nhân sinh hà xử bất tương phùng". Dịch nghĩa: Đời người thiếu gì nơi gặp lại nhau. *** Đại khái đoán được Trương Nhai muốn chơi trò gì, Tiêu Mục cũng hưng phấn hẳn lên. Tiêu Mục nói lần đầu tiên hai ta hẹn hò đã chơi lớn như vầy luôn. Trương Nhai đáp không có súng đạn thật thì chỉ có thể dựa vào đồ giả thôi, có hai đầu cậu chọn một đầu đi. Hai đầu của cây dương vật kia không giống nhau, một đầu lớn gần bằng quả trứng vừa thô vừa to, bên kia thì dài nhỏ có gai. Hai đầu đều có ưu điểm riêng, khi Tiêu Mục đang do dự, Trương Nhai đã không đợi nổi dứt khoát cưỡi lên đẩy cậu bạn ngã ngửa ra giường, cầm lấy đầu dài nhỏ kia trực tiếp đâm vào Tiêu Mục. Tiêu Mục bị gai nhựa mài nghiền đến nỗi rên ầm lên đâm sâu quá a a a cọ sướng quá! Trương Nhai dạng hai chân quỳ gối trên người Tiêu Mục, cầm lấy cái đầu to chừng quả trứng kia nhét vào lỗ nhỏ của mình sau đó ngồi thẳng xuống. Dương vật hai đầu đồng thời thọc mạnh vào chỗ sâu của hai người, Tiêu Mục và Trương Nhai thoả mãn rên rỉ. Cắm dương vật giả xong Tiêu Mục ngồi dậy, Trương Nhai ngồi trên đùi cậu bạn mặt đối mặt với nhau, chân tách ra để cạnh hai bên eo Tiêu Mục, Tiêu Mục hích lên Trương Nhai ngồi xuống. Bạn thân lâu năm nên lần đầu chơi như vậy cũng phối hợp rất ăn ý, hai người đều kẹp thật chặt, khi di chuyển cũng làm đầu bên kia cắm càng sâu vào thân thể đối phương. Hai người ôm ấp thịt dán vào thịt, âm hành cọ cọ lẫn nhau ... Bây giờ Tiêu Mục vẫn nhớ rõ sau khi cả hai cùng bắn câu đầu tiên Trương Nhai nói với cậu không phải là sướng bao nhiêu phê bao nhiêu, mà là "Tiêu Mục à, sao lông phía dưới của cậu lại cứng như vậy chứ, đâm chết tớ rồi." Nói xong mạnh mẽ đè Tiêu Mục ra cạo sạch sẽ lông phía dưới giúp cậu bạn. Lúc mới cạo xong Tiêu Mục vẫn rất ưng ý, cậu nhỏ hồng hồng xinh xinh không có lông nhìn qua càng thêm đáng yêu, nhưng một thời gian sau mới nếm đủ tác dụng phụ của việc cạo lông. Cạo rồi thì vẫn mọc ra mà! Nhất là khi mới nhú ra, rát cực kỳ, vừa đau vừa ngứa. Tiêu Mục không chịu nổi đành phải cùng Trương Nhai làm hai bé 0 không có lông, cạo lông định kỳ cho bản thân. ... "Tiểu Ma, Tiểu Ma?" Trương Nhai phất phất tay trước mặt Tiêu Mục, "Cậu phát ngốc cái gì đấy?" "Vừa nghĩ tới chuyện hồi đầu cậu cạo lông cho tớ." Tiêu Mục u ám nhìn cậu. "Ui, vẫn trách tớ hả? Đáng lẽ phải cảm ơn tớ chứ! Thế mấy lần trải nghiệm đâm sâu chọc thẳm quên rồi hả?" Trương Nhai cười đùa tí tửng. Tiêu Mục không giống cậu, cậu dâm đãng đến mức ấy mà vẫn không dám ra ngoài hẹn chịch, còn Tiêu Mục thì sẽ định kỳ hẹn một cuốc để giải toả bản thân, nhưng tần suất cũng bình thường. Có điều sau khi Tiêu Mục cạo lông, khi hẹn nhiều lần cậu bị số 1 coi như tiểu thụ dâm dãng phịch cho chết đi sống lại. Tiêu Mục lườm, "Thật sự nên để mấy gã 1 kia xử lý tên nhóc lẳng lơ nhà cậu." "Hôm nay tớ chả được khai bao rồi còn gì!" Hai tay Trương Nhai chống cằm, "Nhưng chắc hẳn những người cậu từng gặp trong quá khứ không dũng mãnh như anh chàng hôm nay của tớ đâu." "Vì sao?" "Bởi vì anh ấy lợi hại hơn tất cả đồ chơi tình dục của tớ!" Tiêu Mục trợn mắt không thèm để ý tên xử nam mới được ăn mặn, trong lòng tự nhủ, chờ sau này cậu chơi súng thật đạn thật nhiều lần đi thì biết. Hai người tán gẫu cơm nước xong xuôi thì cũng muộn, lúc xuống lầu thì quán bar đã bắt đầu nhộn nhịp. Tiêu Mục bày tỏ, hôm nay đông người như vậy cậu ấy muốn đi kiếm một tiểu công chất lượng cao sung sướng một trận, nên Trương Nhai đành về một mình. Ban đêm, cửa lớn của quán bar được trang trí chạm trổ loè loẹt, khe cửa hẹp đến nổi chỉ hai người cùng đi qua được. Trương Nhai rảo bước ra về, không ngờ thình lình bên cạnh có hai người chen tới, cùi chỏ của một người trong đó dộng thẳng lên lưng Trương Nhai. "Tôi xxx thằng cha anh..." Trương Nhai đau đến nỗi suýt quỳ xuống. Hôm nay vừa bị ịch vừa bị xô ngã, bây giờ còn bị táng một cú, eo của cậu muốn tiêu tùng luôn. Trương Nhai đỡ eo đứng vững lại, muốn nhìn xem đến cùng là thằng cháu chắt nào đụng phải cậu, chỉ thấy một tên tiểu bạch kiểm (*) mặt mũi thiểu năng đang nhíu mày nhìn cậu: "Sao đằng ấy lại mắng người?" (*) Tiểu bạch kiểm: Ý tốt là để chỉ những cậu con trai trắng trẻo yếu ớt, ý xấu là chỉ những trai bao, money boy. Trương Nhai nghĩ thầm nếu không phải không đứng thẳng được tao còn muốn đánh mày luôn đấy, đụng phải người ra không biết đường xin lỗi trước à. Đợi đã... Trương Nhai nheo mắt lại, người mà tiểu bạch kiểm đang lôi kéo, cũng đang cau mày nhìn mình, không phải là người đàn ông mặc âu phục sáng nay ư?!! Hết chương 06.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]