Bị Triệu Đông Sanh bắt nằm viện hơn một tuần lễ, Nguyễn Điềm nghẹn muốn chết. Thật vất vả mới đến ngày xuất viện, Nguyễn Điềm phóng nhanh ra khỏi phòng bệnh, Triệu Đông Sanh ở phía sau hô to: ” Đứng lại!”
Nguyễn Điềm đứng lại, chờ Triệu Đông Sanh đến gần, nắm tay hắn đi về phía trước.
Triệu Đông Sanh gõ đầu hắn: ” Chạy nhanh như vậy làm gì, chân không đau sao?”
” Không đau.” Vốn không nghiêm trọng lắm, lúc đó Nguyễn Nham quá hoảng loạn, một dao kia đâm cũng không sâu. So với Nguyễn Nham vết thương này nhẹ đến có thể bỏ qua.
Những ngày ở trong viện, Nguyễn Điềm vô số lần muốn mở miệng hỏi tình huống của Nguyễn Nham, nhưng cuối cùng vẫn nuốt xuống. Nguyễn Điềm sợ Triệu Đông Sanh sẽ hỏi ân oán giữa hắn và Nguyễn Nham, hắn không muốn nói dối, mà không ngờ rằng Triệu Đông Sanh đã biết rõ từ lâu rồi.
Trên thực tế, anh họ Nguyễn Điềm bị Triệu Đông Sanh đánh cho bay nửa cái mạng, nằm trên giường bệnh sống dở chết dở, lần thứ hai nhìn thấy Triệu Đông Sanh sợ đến mức suýt chút nữa lại tiến vào phòng ICU. Triệu Đông Sanh nhẹ nhàng hỏi một câu, gã cái gì cũng phun ra hết, nói xong Triệu Đông Sanh còn chưa làm gì, gã đã sợ tiểu cả ra quần.
Không chỉ Triệu Đông Sanh ghét bỏ, mà hộ tá cũng ghét bỏ. Triệu Đông Sanh cho người đi điều tra, biết đến công ty cha gã cũng đã có nguy cơ phá sản, mẹ gã dính thân vào bao việc bê bối, trong ngoài nhà hỏng bét, không ai quan tâm gã.
Triệu Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-mem-cung-rat-ngot-ngan-nhuyen-ngan-diem/1307715/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.