"Muốn hỏi gì, cứ hỏi đi." Vu Giai Thần thấy Thư Dĩ An không biết bao nhiêu lần nhìn cô dáng vẻ muốn nói lại thôi, nên đành mở miệng để cho bạn tốt hỏi.
"Mình..."
"Bạn muốn hỏi tại sao mình lại đồng ý người kia..." cô khẽ cau mày.
"Vương Tĩnh Kiệt."
"Đúng. Vương Tĩnh Kiệt."
Nhìn đi nhìn đi, ngay cả tên người ta cũng không nhớ, lại có thể đồng ý lời tỏ tình của hắn, tiểu Thần không phải vì bị đả kích quá lớn nên đầu óckhông rõ ràng chứ, "Bạn thật sự muốn kết giao với anh ta?"
"Ừ."
"Vì sao?"
"Bởi vì anh ta có tiền."
"Tiểu Thần, mình đang nói chuyện nghiêm túc, bạn chú tâm một chút được không?" Thư Dĩ An tức tối dậm chân.
"An An, mình rất nghiêm túc." Vu Giai Thần nắm chặt tay bạn tốt, ngẩng đầu nhìn phiến lá đang bị ánh mặt trời nhuộm đỏ, đỏ giống như máu. Đưa ngón tay, chạm vào gương mặt mình, phảng phất như độ ấm đó vẫn còn vương vất.
An An không biết, chỉ có tiền, mới có năng lực giúp cô thoát khỏi người đàn ông kia.
Tuy hắn đã đáp ứng để cô được tự do, nhưng hắn quá biến thái, cô không biết lúc nào hắn sẽ thay đổi chủ ý. Phải tìm một người có đủ cường đại, mới hi vọng ngăn cản được hắn.
cô không biết thực lực của hắn đến bao nhiêu, nhưng có thể nhẹ nhàng khiến công ty của ba phá sản, tâm cơ cùng thực lực của hắn không phải tầm thường. cô thừ nhận, chính mình đang lợi dụng Vương Tĩnh Kiệt, nhưng mà, vậy thì sao? hắn đạt được điều hắn muốn, còn cô cũng nhận được điều mình muốn, đúng theo nhu cầu. Quan trọng nhất là, ban đầu cô đã nói rõ, mà hắn cũng đồng ý.
Như vậy, không phải là rất tốt sao?
Nhưng mà Vương Tĩnh Kiệt kia nhút nhát như vậy, chắc chắn không thể là đối thủ của người kia. không sao, ít nhất hắn có tiền, rất nhiều tiền, bối cảnh như vậy, người kia muốn tính toán cũng không dễ dàng đâu.
Nếu không dễ dàng, dù muốn, hắn cũng phải bớt chút sức lực. Dù sao, ân oán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-kho-khong-yeu/1531617/quyen-2-chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.