Editor: Mù Tạt
——–
Khi Tô Lân rời đoàn phim, anh ta cảm thấy Vu Thần An cũng không tệ như ấn tượng ban đầu nữa.
Sự đối lập làm nên vẻ đẹp, khi quay phim, Vu Thần An cũng sẽ không thay đổi vài ba lời thoại về thời Ngũ Đại, cũng sẽ không hơi một tí là xin nghỉ ra ngoài thềm ga kiếm tiền (?). Cậu giống như một chú chim đang ra sức vỗ cánh, hồn nhiên chẳng hề biết bộ lông của mình đẹp đến nhường nào, mà chỉ khổ não ngồi ở kia, tra từ điển và học thuộc lời thoại. Thỉnh thoảng cậu lại ngẩng đầu bối rối nhìn xung quanh, tìm trợ lí tiểu Đào chẳng biết đã đi đâu, hoặc chạy tới hỏi Tô Lân một số vấn đề đơn giản mà không được ‘bình thường’ cho lắm.
Tô Lân nghĩ bản thân mình không phải là người sính ngoại, đương nhiên yêu cầu đối với người nước ngoài và người Trung Quốc khác nhau. Từ khi biết quốc tịch của Vu Thần An, anh ta liền trở nên đặc biệt khoan dung, bạn bè ngoại quốc không biết kiến thức lịch sử, có sai gì sao? Thậm chí đôi lúc Vu Thần An còn có thể tự nói được một số điều này nọ, Tô Lân đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Sao cậu lại biết đến Khang Càn Thịnh Thế?” Tô Lân hỏi, rõ ràng Vu Thần An còn chẳng biết về nhà Minh.
Một tia do dự thoáng qua vẻ mặt Vu Thần An: “Có người…..đã nói cho tôi.”
Quả nhiên cậu không rành rõi trong việc nói dối, ngay cả lấp liếm cũng không làm được, lại lập tức nói với Tô Lân: “Là bạn trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-tam-bat-luong/1180637/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.