Editor: Mù Tạt
——–
“Thế nào rồi?” Hoắc Cẩm Đường hỏi, “Gửi tiền xong chưa?”
“Tại sao anh lại đọc tin nhắn của tôi?” Vu Thần An ra vẻ cây ngay không sợ chết đứng chất vấn Hoắc Cẩm Đường.
“Bởi vì tôi không có ‘năng lực’.” Hoắc Cẩm Đường nói, “Ở trên giường mà em cũng không chuyên tâm, không phát hiện em có quỷ mới là lạ. Thế em đã chuyển tiền rồi hử?”
“Tôi không có!” Vu Thần An nói, “Sao tôi có thể đưa tiền cho cậu ấy được, như vậy cũng quá dễ bắt nạt òi.”
“Nếu em trực tiếp giao tiền cho gã” Hoắc Cẩm Đường nói, “Hoặc là yêu cầu gã ra ngoài gặp mặt để bàn bạc, thì bây giờ em đã có thể báo cảnh sát bắt gã vì tội tống tiền vơ vét tài sản rồi, hơn nữa số tiền đó còn rất lớn, lệ rơi sau song sắt chắc có thể vang nhiều năm kia kìa. Chẳng phải giới giải trí các em giải quyết như vậy ư?”
Hoắc Cẩm Đường nhìn thời gian trên đồng hồ: “Hiện tại vẫn kịp.”
Vu Thần An không đáp lại hắn.
“Không nỡ à?” Hoắc Cẩm Đường nhìn về phía Vu Thần An, “Tình cảm giữa em và gã rất sâu đậm?”
Một tên trì độn như Vu Thần An cũng nghe ra giọng điệu của Hoắc Cẩm Đường có chút kì quái: “Không phải mà……Chỉ là tôi cảm thấy bị vào tù có hơi thảm, tôi và cậu ấy đã từng là bạn bè.”
“Bạn bè?” Hoắc Cẩm Đường lại càng ‘chua’, “Đã như vậy rồi mà em vẫn coi gã là bạn?”
Rốt cục Vu Thần An cũng cảm thấy có gì đó không đúng: “Anh đang ghen à?”
Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-tam-bat-luong/1180630/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.