Editor: Mù Tạt
——–
“Đừng đi nếu không muốn.” Tôi nói, “Làm việc khác, lấy bằng lái xe chẳng hạn.”
“Tôi đi thi lại rồi.” Vu Thần An nói, “Vẫn không qua.”
Sao có thể đến lần thứ hai cũng không thi qua, tôi nói: “Có thể là luật giao thông ở Anh và Trung Quốc khác nhau, cậu chỉ tạm thời chưa qua thôi.
Vu Thần An nói: “Ở Anh tôi cũng không thi qua.”
Tôi: “…..”
Khi nhận ra rằng một người thật sự rất ngu ngốc, thật không dễ dàng để có thể nói điều đó cho họ, tôi nghĩ đến mẹ của Vu Thần An, Vu Thần An nói bà ấy bảo cậu ta cứ thoải mái tiêu tiền, không cần làm việc gì khác, xem ra là rất biết tính toán, trước khi qua đời còn lao tâm khổ trí vì con trai mình.
Thật ra cậu ta không trở về là đúng đắn, đất nước xã hội chủ nghĩa của chúng ta cần phải dựa vào lao động chăm chỉ mới có thể tồn tại được, cho dù tôi đã tích cực giúp bố tôi bồi thường thiệt hại, nếu Vu Thần An cứ tiếp tục với tinh thần như vậy, là có thể đền bù hết số di sản mà mẹ cậu ta để lại.
“Đã xử lí mấy kẻ ngu xuẩn kia chưa đấy?” Tôi hỏi Vu Thần An, thấy vẻ mặt ù ù cạc cạc của cậu ta, lại nhắc nhở: “Mấy người gây chuyện với cậu.”
Vu Thần An lắc đầu: “Bọn họ nói camera giám sát bị hỏng.”
Vẫn là không nên cho cậu ta ra mặt, tôi nghĩ, loại lính tôm tướng cua* bất ổn thế này thì về sau tự chinh chiến showbiz hỗn tạp kiểu gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-tam-bat-luong/1180614/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.