Chương trước
Chương sau
Vũ Sóc không thể không thừa nhận, lời kịch trong kịch bản của Hạ Hầu Dạ Vương rất có đạo lý.

Trong Tây Du ký, cá tinh của Quan Âm dưới Thông Thiên hà tự xưng Linh Cảm đại vương, xây dựng Linh Cảm đại vương miếu, Hoàng Mi quái lại là trực tiếp đến tiểu Lôi Âm tự, ba con bò tót tinh ở Thiên Trúc Kim Bình huyện còn trực tiếp giả mạo Bồ Tát...... Yêu quái, thần phật, quả thật có cái gì khác biệt sao? Mấy yêu quái làm ác tại nhân gian này, nếu chưa từng gặp sư đồ Đường Tăng, thần tiên nào sẽ đi quản bọn chúng sát hại bao nhiêu sinh linh? Nói dễ nghe, là an bài cho Đường Tăng chín chín tám mươi mốt nạn, nói khó nghe không phải là phóng túng yêu quái sao?

Bởi vậy, tại âm gian địa phủ, quỷ hồn có thể lập miếu thờ cho mình cũng không có gì kỳ quái.

Chỉ là...... Vì sao Diệp Tưởng lại tới nơi này?

“Được pháp tắc thiên địa tam giới thừa nhận, đứng hàng tiên ban, hoặc là tu thành chính quả mới có thể thừa nhận hương khói, bằng không ngược lại sẽ giảm thọ. Quỷ hồn trừ phi tu thành Quỷ Tiên, hoặc là trở thành Diêm Vương, bằng không không có tư cách thụ hưởng hương khói.” Diệp Tưởng tiếp tục nói theo kịch bản:“Ta muốn đối phó với Quỷ Vương nơi này, sau đó...... để mẫu thân ta chiếm lấy, thay nó thừa nhận hương khói!”

Lời này vừa ra khỏi miệng, Vũ Sóc liền hoảng sợ!

“Ngươi...... Ngươi đang nói đùa sao?”

Diệp Tưởng lại không hề có nửa điểm đùa giỡn.

Đối với hắn...... Không, xác thực mà nói là đối với Hạ Hầu Dạ Vương, tự nhiên là chưa suy xét thắng, trước suy xét bại. Hiện tại, phụ thân hắn Tần Quảng vương đã bắt đầu chạy về Phong Đô thành. Nếu Diệp Tưởng không kịp ở trước khi hắn tiến vào Diêm La điện chưởng khống Sinh Tử bộ, sẽ có khả năng nửa đường bị chặn giết. Hắn cố nhiên là con trai của Diêm Vương, nhưng đối phương tuyệt đối không vì nguyên nhân này mà bỏ qua cho hắn. Mà đối thủ chính thức của hắn chính là phụ thân Tần Quảng vương!

Một trận chiến này, quá mức hung ác. Mà bản thân Hạ Hầu Dạ Vương lại không biết chính mình có aura nhân vật chính. Tự nhiên là chưa suy xét thắng, trước suy xét bại! Mà cái này cũng là duyên cớ hắn kêu Huyến Âm lúc trước đi kêu gọi vong hồn mẫu thân hắn. Phải biết, một trận chiến này nếu chiến bại, vậy sẽ không thể an trí linh hồn mẫu thân Hạ Hầu Mộ Hoa. Một khi đã như vậy, liền phải chuẩn bị trước đường lui.

“Ngươi muốn để mẫu thân ngươi hưởng thụ hương khói...... làm sao có khả năng? Cái này không phải cần được Diêm Vương ngầm đồng ý sao?”

“Đối với Diêm Vương mà nói, chỉ quan tâm tới hàng năm có thể nhận được bao nhiêu cung phụng hiếu kính, chỉ cần mẫu thân sau khi hưởng thụ hương khói, hàng năm dâng lên cung phụng là được, Diêm Vương sẽ không để ý tới chuyện này. Chung quy, đây vốn là sự tình không thể mang lên mặt bàn.” Dạ Vương lạnh lùng nói:“Ta nhiều năm câu thông cùng quỷ hồn, loại quy tắc ngầm này cũng biết đôi chút.”

Vũ Sóc không khỏi thở dài:“Nghe vào tai như thế nào...... Âm gian địa phủ và quan trường hiện thực không hề có nửa điểm khác biệt?”

“Bằng không ngươi cho rằng như thế nào? Nơi này chỉ có công chính hoàn toàn? Nếu ta chết...... Như vậy, ít nhất ta muốn vì mẫu thân lưu lại một nơi an thân. Trừ nàng ra, những người khác trong gia tộc, ta căn bản không ngại bọn hắn sống hay chết!”

Tuy rằng khi còn sống Hạ Hầu Dạ Vương đối với mẫu thân căm ghét, nhưng nhân vật này hiển nhiên đối với mẫu thân vẫn như trước mang theo cảm tình sâu sắc. Nhất là sau khi dung hợp thần hồn với Hạ Hầu Dạ Vương, Diệp Tưởng có thể cảm giác được cảm tình của hắn đối với mẫu thân đã qua đời. Mà chỉ cần có miếu thờ này làm nơi an thân, sinh hoạt của mẫu thân tại địa phủ sẽ không cần lo lắng. Nơi này gần với Vọng Hương đài, tương đương với trung tâm thành phố Bắc Kinh, hoàn toàn là địa điểm “Hoàng Kim”, tự nhiên hương khói tràn đầy.

Miếu thờ rách nát trước mắt bị Diệp Tưởng nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

Một mảnh âm trầm, yên tĩnh, nơi nơi đều là bụi đất cùng nước bùn. Trước mắt, chính là miếu thờ kia.

Mà thứ bọn họ phải đối phó chính là “Quỷ Vương”!

“Cái gọi là ‘Quỷ Vương’, là cái gì?” Vũ Sóc sắm vai Huyến Âm chung quy thời gian tiến vào Hạ Hầu gia tộc quá ngắn không thể đọc hết điển tịch trong Hạ Hầu gia. Cũng vì thế mà nàng không biết, cái gọi là “Tiệm”,“Quỷ Vương” có đẳng cấp bất đồng như thế nào.

“Quỷ Vương......” Diệp Tưởng niệm lại một từ này, nói:“Thế gian, phàm là vật có linh đều có thể tu đạo. Nhân loại tu đạo có thể thành tiên, mà động vật thảo mộc tu đạo thì có thể thành yêu, mà người chết nếu cũng lựa chọn tu đạo, có thể tu thành Quỷ Tiên. Mà Quỷ Tiên có thành tựu cao nhất chính là Thập Điện Diêm La! Tu đến cấp độ này mới có tư cách hưởng thụ hương khói chúng sinh! Mà Quỷ Vương chính là một cấp độ tu hành của quỷ hồn, nếu đối chiếu với tu vi của nhân loại, chính là người tu đạo sắp độ thiên kiếp lần đầu tiên!”

Sắp vượt qua Thiên kiếp lần đầu tiên!

Vũ Sóc đối với khái niệm này vẫn là biết đến. Nhân loại tu đạo, vượt qua lần Thiên kiếp đầu tiên sẽ có thể thành tựu địa tiên! Lại vượt qua một lần thiên kiếp nữa là có thể thành tiên phi thăng! Trong lịch sử lâu đời của Hạ Hầu gia tộc thế nhưng lại không có lấy một người có thể giống như Long Hổ sơn Trương Đạo Lăng Thiên Sư năm đó, vượt qua phi thăng chi kiếp, phá toái hư không, đứng hàng tiên ban! Thậm chí, ngay cả Địa Tiên vẫn nhận sự quản thúc của thiên địa cũng chưa hề có đến một người! Cái gọi là “Quỷ Vương” này, hiển nhiên không có khả năng vượt qua Thiên kiếp, hơn phân nửa sẽ biến thành “Tiệm”. Nhưng ngay cả như vậy, thực lực cũng chỉ sợ cùng tầng thứ với Hạ Hầu Kim Uyên, Hạ Hầu Sở Giang! Về phần Hạ Hầu Địa Tạng, thực lực sâu không lường được, đã vô hạn tiếp cận với Địa Tiên chân chính!

“Không cần lo lắng.” Diệp Tưởng lại không chút nào đặt Quỷ Vương vào trong mắt, “Nếu thật đã vượt qua lần Thiên kiếp đầu tiên, đó chính là tương đương với tầng thứ Thôi phủ quân, ta đích xác phải kiêng kị ba phần, thế nhưng chỉ là một quỷ vương, ta còn chưa để vào mắt!”

“Vậy quỷ vương này, so với đầu trâu mặt ngựa thì như thế nào?”

“Đầu trâu mặt ngựa là quỷ sai trung tầng của âm gian địa phủ, được thiên địa pháp tắc bảo hộ, lại là bên trong âm gian địa phủ cho nên mới khiến người trong gia tộc kiêng kị như thế. Nếu là ở dương gian, thực lực căn bản không đủ gây sợ hãi! Cho nên không tất có thể so sánh với Quỷ Vương.”

“Nhưng... ngươi nháo ở trong này, vạn nhất đầu trâu mặt ngựa lại đây thì làm sao? Bọn họ chính là đóng quân tại vọng hương đài!”

“Không cần lo lắng, ta tự có đối sách.”

Diệp Tưởng sau khi giải thích tiền nhân hậu quả với Vũ Sóc liền không nói thêm nữa, trực tiếp đi về phía miếu thờ! Cùng lúc đó, trên người Diệp Tưởng bay ra vô số phù lục, rải rác ở chung quanh miếu, lập tức hình thành một kết giới! Bởi vậy, bất cứ quỷ hồn nào cũng không thể xuất nhập! Về phần quỷ hồn bên trong miếu thờ, Diệp Tưởng muốn giết bao nhiêu thì giết!

Đem cánh cửa rách nát đẩy ra, bên trong là một đại điện rộng lớn! Ở trước mắt là một pho tượng cao chừng hơn mười mét! Mà đầu pho tượng kia chỉ là một mảnh tối tăm, căn bản thấy không rõ.

Trong đại điện, vô số nến sáp trôi nổi trong không trung. Sau khi tiến vào, cánh cửa đại điện phía sau liền nhanh chóng đóng lại!

Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Nguyệt Quang ba người cứ thế đứng thẳng trước pho tượng kia!

“Một cô hồn dã quỷ chưa từng vượt qua Thiên kiếp, cư nhiên cũng giả mạo Phật gia, hưởng thụ hương khói cung phụng, đáng cười!” Diệp Tưởng ngoài miệng châm chọc khiêu khích, tựa hồ hoàn toàn quên mất hắn vốn là muốn chiếm cho mẫu thân mình.

Nhưng mà cái đầu pho tượng đối đen kia lại không chút phản ứng.

Diệp Tưởng nắm chặt tay, hô:“Thiên Cương thần đạo cửu lôi bí thuật!”

Từng đạo Lôi Đình từ trên người hắn lóe lên, đồng thời ở phía sau hắn, một quái thú tối đen lập tức hiện ra!

Đế Thính!

Thần Thú thủ hạ của Địa Tạng vương!

Vật ấy, dựa theo kịch bản thiết lập, là Địa Tạng vương Bồ Tát tặng cho con trai Diêm Vương để hộ thân!

Tuy rằng ngoài miệng Diệp Tưởng nói nhẹ nhàng, thế nhưng...... đối phương chung quy cũng là Quỷ Vương! Hắn làm việc xưa nay cẩn thận, sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực!

Đế Thính cứ thế đứng trước pho tượng tối đen rít gào một tiếng!

Đế Thính đến cùng là có Địa Tạng vương ở sau lưng làm kháo sơn! Năm đó trong Tây Du ký bị Lục Nhĩ Mi Hầu làm cho sợ tới mức không dám nói thật, đủ biết phía sau Lục Nhĩ Mi Hầu là đại nhân vật cỡ nào, nhưng đây chỉ là Quỷ Vương? Không đủ gây sợ hãi!

Hơn nữa, nay đã trở lại âm gian địa phủ, sớm không thể so sánh với năm đó trong [phòng học dị độ]!

Dưới sự bao trùm của âm khí nồng hậu, Diệp Tưởng hướng về pho tượng Quỷ Vương trước mặt đi tới!

Mà lúc này, động tác của Nguyệt Quang so với Diệp Tưởng càng nhanh hơn!

Khối Thiên Thi này chính là lợi khí để đối phó với đầu trâu mặt ngựa, vào thời điểm này càng thêm phóng ra lực lượng đáng sợ, trong quá trình Diệp Tưởng đi tới, trong đại điện thế nhưng có mưa máu rơi xuống!

Về phần...... Vũ Sóc? Nàng đã sử dụng “Yên diệt”, thực lực hiện tại hạ thấp rất nhiều, càng không thể tham gia chiến tranh cấp độ này!

Rốt cuộc...... dưới công kích song trọng Lôi Đình cùng huyết vũ giáp công, pho tượng màu đen kia ầm ầm nát vụn, hóa thành bột mịn!

Nhưng, Diệp Tưởng đã đọc qua kịch bản biết, chiến đấu...... chỉ mới bắt đầu mà thôi![ chưa xong còn tiếp..]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.