Chương trước
Chương sau
Quỷ thuyền ở trong Hoàng Tuyền trì trệ không tiến, tự nhiên làm tộc nhân Hạ Hầu gia tộc hoảng loạn.

Đương nhiên, Hạ Hầu Địa Tạng hạ chỉ thị nói, trước mắt là tình trạng rất bình thường, mọi người không cần lo lắng. Nhưng người phân gia cũng không phải kẻ ngốc, thực sự có loại tình huống bình thường như thế này sao, vì sao lúc đầu khi mới lên thuyền không nói sơ qua?

Nói là khủng hoảng, ngược lại cũng không hẳn, chung quy Hạ Hầu gia tộc vẫn còn nhiều con bài chưa lật chuẩn bị ở phía sau. Huống chi, gia chủ Hạ Hầu Địa Tạng cùng với Hạ Hầu Dạ Vương hai người đểu ở trên thuyền! Thậm chí đối với nhiều người, người phía sau càng có không ít người mang theo nội tâm kính sợ!

“Hắn muốn Âm Dương Cửu Sát tên?”

Phương Diễn nghe lời gia chủ nói cũng không khỏi cảm thán!

“Thất sách.” Địa Tạng đầu dựa vào vách tường, thì thào lẩm bẩm: “Bại lộ Âm Dương Cửu Sát tên quá sớm.”

“Nếu không phải như thế cũng không thể nào lấy được bản đồ.” Phương Diễn lập tức khuyên nhủ:“Gia chủ, ngươi...... Sẽ không đáp ứng hắn chứ?”

Kim Uyên bên cạnh cũng lộ ra thần sắc kiêng kị, Sở Giang cũng đồng dạng đem tầm mắt tập trung lên người Phương Diễn.

“Không có khả năng. Âm Dương Cửu Sát tên là vật duy nhất có thể dẫn động thiên địa pháp tắc, tan biến luân hồi. Nếu không có vật ấy, chúng ta không thể uy hiếp Dạ Vương!”

Trong thế hệ trẻ tuổi Hạ Hầu gia tộc, lúc này chỉ có một mình Phương Diễn ngồi đây, những người khác đều là bậc trưởng bối. Nhưng...... Linh thân là nô bộc tổng quản cũng được tham gia!

Linh là một người thần bí khó lường! Gọi là nô bộc, nhưng ngay cả gia chủ cũng có ý kính trọng đối với hắn!

“Hắn sợ là đang thử!” Lúc này, Linh bỗng nhiên mở miệng:“Thử số lượng Âm Dương Cửu Sát tên!”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người lập tức nhìn về phía hắn!

“Linh, ý của ngươi là?” Địa Tạng nhất thời ẩn ẩn cảm giác bất an.

“Âm Dương Cửu Sát tên. Hắn không biết chúng ta luyện chế ra được bao nhiêu cây. Bởi vậy mới đưa ra lời đề nghị này. Nếu số lượng cửu sát tên trên ba cây thậm chí hơn nữa, cho hắn một cây cũng có thể chấp nhận được. Thế nhưng chúng ra ngay cả một cây cũng không cho, cái này chứng minh, Âm Dương Cửu Sát tên của chúng ta chỉ sợ số lượng cực ít, nhiều nhất là hai cây, thậm chí là một cây!”

Địa Tạng nghe vậy, nhất thời giống như bị sét bổ trúng!

“Đích xác...... Nếu chúng ta có ba đến bốn cây...... cho hắn một cây mà có thể hóa giải nguy cơ tựa hồ cũng không phải không thể chấp nhận. Hắn chính là đang thử điểm mấu chốt của chúng ta! Nhưng cho dù biết được điều này, ta cũng không có khả năng đáp ứng hắn! Một chiêu này, tính toán thực tốt!”

“Vậy chúng ta nên làm gì đây?” trong ba vị trưởng bối, Sở Giang để lộ gương mặt lo âu,“ Mở ra Thí Linh Toàn Cơ đại trận cũng vô ích, vậy nên làm thế nào......”

“Thí Linh Toàn Cơ đại trận đích xác bất phàm. Nhưng......” Linh lại chỉ trận đồ trên bàn, nói:“Trận này chỉ có thể nhằm vào âm khí dị thường xúc phát cấm chế. Nếu...... quỷ hồn xâm nhập lẩn vào âm khí của bản thân gia tộc, liền không thể tra ra!”

Địa Tạng nghe vậy bỗng nhiên hiểu được cái gì:“Linh...... Chẳng lẽ ý của ngươi là?”

“Chỉ sợ...... nó đang phụ thể trên một người nào đó trong quỷ thuyền, từ đó tránh được điều tra của Thí Linh Toàn Cơ đại trận!”

“Không có khả năng!” Kim Uyên lập tức phản bác:“Lần này chúng ta tiến vào âm phủ, cho dù một vị nô bộc cũng đều bất phàm. Như thế nào có thể bị quỷ hồn phụ thể?”

Linh lại khẽ lắc đầu.

“Đừng dễ dàng nói ‘Không có khả năng’. Đối với âm phủ, Hạ Hầu gia tộc thật sự có thể hiểu hết toàn bộ sao?”

Âm phủ!

Đúng vậy, bọn họ chân chính hiểu được âm phủ sao?

Mặc dù có bản đồ, bọn họ cũng chỉ có thể lý giải địa hình bộ phận bản đồ đó, trừ ra cái không biết lại càng nhiều.

“Cho dù là Linh môi trường kỳ trao đổi với quỷ hồn cũng vô pháp nắm giữ được toàn bộ tin tức về âm phủ. Chung quy, âm phủ rất khổng lồ, hơn nữa không tồn tại một kho số liệu toàn diện, tin tức nắm giữ đều là thông qua trao đổi với quỷ hồn mà đạt được. Nói cho cùng, lẻn vào âm phủ, tin tức chúng ta nắm giữ vẫn là không đủ!”

Linh nói làm cho bọn hắn á khẩu.

Đích xác, tình báo quá ít. Đối với âm phủ, bọn họ có thể hiểu được bao nhiêu?

Thế giới hiện thực có rất nhiều định luật khoa học, đều là trải qua qua mấy thế kỷ thăm dò, nghiên cứu, tập hợp thậm chí trải qua các quá trình sai lầm của nhân loại cuối cùng mới đưa ra một hệ thống lý luận khổng lồ. Nhưng đối với âm phủ, chỉ dựa vào trao đổi với quỷ hồn của Hạ Hầu gia tộc ghi lại chút điển tịch, bọn họ liền dám nói bản thân hiểu được toàn bộ âm phủ? Chê cười!

“Thứ lớn nhất chúng ta dựa vào là gì? Chính là Dạ Vương! Năm đó, là vì thế mà Hạ Hầu Thanh Liên mới đưa ra quyết định như vậy! Dạ Vương là vì vậy mà tồn tại!”

Nói tới đây, Linh nhìn về phía Địa Tạng.

“Ngươi quá thiển cận rồi, Địa Tạng. Ở trước mặt Dạ Vương bộc lộ ý tứ đối địch quá sớm. Hiện tại các ngươi là lợi ích nhất trí, không có Dạ Vương, hết thảy mưu đồ của các ngươi đều không có ý nghĩa!”

Thân là một nô bộc, cư nhiên xưng hô tục danh của gia chủ!

Nhưng mà, những người khác đối với cái này giống như thói quen, cũng không trách móc.

Nghiễm nhiên, tựa hồ Linh mới là người có quyền ăn nói lớn nhất trong Hạ Hầu gia tộc!

“Quá sớm...... bộc lộ ý tứ đối địch?” Địa Tạng dù sao cũng là gia chủ một nhà, nghe Linh nói như vậy không khỏi có chút không vui.

Nhưng mà Linh làm như chưa nghe thấy, tiếp tục nói:“Nghe đây, mặc kệ các ngươi chuẩn bị bao nhiêu con bài chưa lật và đòn sát thủ, đều tuyệt đối không thể so với Dạ Vương! Hắn mới là gốc rễ để các ngươi đặt chân bước vào âm gian địa phủ, cũng là thứ đảm bảo sinh mệnh của các ngươi! Âm Dương Cửu Sát tên không thể cho hắn. Thế nhưng chúng ta cũng phải đưa ra đầy đủ thành ý, như vậy, liền đem một trong ba tấm Ngũ Ma chân phù cho hắn đi!”

“Ngươi nói cái gì?”

“Ngũ Ma chân phù!”

“Nói đùa, có phù này, cho dù chúng ta có vận dụng Âm Dương Cửu Sát tên, hắn cũng có thể ngăn cản!”

Nhưng mà Địa Tạng lại lập tức áp chế kháng nghị của mọi người:“Lời Linh nói có lý! Ngũ Ma chân phù, cấp cho Dạ Vương một tấm! Lấy cái này làm thành ý hợp tác của chúng ta! Muốn sống sót tới Nại Hà kiều, Dạ Vương ắt không thể thiếu!”

“Nhưng là......”

“Ngậm miệng! Nếu thật sự như lời Linh nói, quỷ hồn có thể phụ thể lên người chúng ta, lừa gạt Thí Linh Toàn Cơ đại trận, chỉ có Dạ Vương mới có thể giúp được chúng ta! Phải biết, nếu là quỷ hồn bình thường là không thể làm gì được Hạ Hầu gia ta cùng vài nô bộc kia!”

“Gia chủ nên cân nhắc!” Kim Uyên vẫn như trước muốn tranh thủ một chút:“Ngũ Ma chân phù một khi đưa cho Dạ Vương, vậy......”

“Trước mắt ưu tiên giải quyết khốn cục! Có bất cứ vấn đề nào, ta gia chủ sẽ một mình gánh chịu! Kim Uyên, nếu ngươi còn khuyên nữa, ta sẽ coi như ngươi muốn phản bội gia tộc!”

Cửa phòng mở ra.

Dạ Vương đi vào, nhìn Địa Tạng, Kim Uyên cùng Sở Giang ba người.

“Thương lượng xong rồi?” Dạ Vương dĩ dật đãi lao*, tựa hồ đối với hết thảy rõ như lòng bàn tay.

* lấy thanh thản đối phó với hấp tấp.

Địa Tạng lại gượng cười:“Dạ Vương, lúc trước là thái độ của ta không tốt, mọi người hiện tại chung quy ngồi chung một thuyền, nhiều ít cũng nên có trách nhiệm. Ta đã suy nghĩ, hy vọng ngươi có thể ra tay, lập tức phá tan khốn cục! Điều kiện chính là gia tộc sẽ đưa cho ngươi một tấm Ngũ Ma chân phù! Đây là trấn sơn bí bảo của Long Hổ sơn, ngươi đọc thuộc tất cả điển tịch của gia tộc, không có khả năng không biết vật này!”

Long Hổ sơn, chính là thánh địa đạo giáo Trung Quốc, Trương Đạo Lăng thiên sư từng ở đây tu hành luyện đan. Dạ Vương làm sao có khả năng không biết Ngũ Ma chân phù của Long Hổ sơn?

Không hổ là Hạ Hầu gia tộc, quả nhiên danh tác!

Dạ Vương nhìn ra được, đám người Địa Tạng đang hạ thấp tư thái, bày ra đầy đủ thành ý, một khi đã như vậy cũng không thể quá mức, chung quy tựa như gia tộc Hạ Hầu lợi dụng hắn, hắn cũng đồng dạng cần lợi dụng Hạ Hầu gia tộc. Nhớ năm đó tam quốc tôn lưu liên minh, vì một chuyện Kinh Châu mà đánh bao nhiêu trận, ngay cả Nhị đệ Quan Vân Trường của Lưu Bị bị chết trong tay Đông Ngô, nhưng vì kháng Tào Ngụy, sau khi Lưu Bị chết bệnh tại Bạch Đế thành, Thục Hán giảng hòa cùng Đông Ngô!

“Gia chủ nói quá lời, ngôn từ của ta lúc trước cũng có chỗ không ổn, còn xin thứ lỗi. Gia tộc gặp nạn, ta há có thể quan tâm đến ngoại vật?”

Lời nói này... người không biết còn cho rằng hắn đối với gia tộc có bao nhiêu tình cảm, nửa câu cũng không đề cập tới Ngũ Ma chân phù, nhưng ai chẳng biết cái này đại biểu hắn xin vui lòng nhận Hạ Hầu gia “ban cho”.

Bất quá Địa Tạng leo tới được vị trí này, da mặt tự nhiên đủ dày, tuyệt không để ý hành động hư tình giả ý của Dạ Vương.

“Một khi đã như vậy......”

“Không vội.” Dạ Vương nói ra hai chữ này xong, tay phải hơi nâng lên, ngón cái cùng ngón trỏ chà xát nhau.

Ý tứ quá rõ ràng.

Địa Tạng lập tức ném một ánh mắt cho Kim Uyên. Trong lòng Kim Uyên mặc dù không vui, nhưng mệnh lệnh của gia chủ không thể trái, bằng không chính là phản bội gia tộc!

Hắn đem một hộp gỗ lấy ra, đi đến trước mặt Dạ Vương giao hộp gỗ cho hắn.

Dạ Vương nhìn hộp gỗ kia, lại nói:“Tựa hồ, có một tầng cấm chế a. Tuy rằng ta giải không khó, nhưng sẽ tổn hại tới phù lục.”

“Chờ nguy cơ qua đi, ta tự nhiên sẽ tự tay cởi bỏ cấm chế.” Địa Tạng là loại nhân vật nào, tự nhiên không quên lưu lại một tay:“Cứ yên tâm, ta thân là gia chủ một nhà, tuyệt đối không lật lọng.”

Dạ Vương thu lại hộp gỗ sau đó bước về phía cửa chính.

“Đi thôi.”

“Trước khi quỷ triều tràn vào... Tìm ra ác linh xâm nhập!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.