Đây là...... Một biển máu.
Nơi này là...... Địa Ngục.
Ma cốc, hạ du núi Rakmal, thế giới Địa Ngục.
Một bàn tay từ trong Huyết Hải thò ra.
Đó là một bàn tay đã biến thành xương trắng.
Tiếp theo từ trong Huyết Hải lại lộ ra một cái đầu lâu.
Huyết Hải này nhìn không thấy giới hạn, mà đầu lâu như thế trong Huyết Hải này căn bản nhiều không đếm xuể.
Mấy vạn? Mấy chục vạn? Thậm chí càng nhiều hơn?
Mà đây chỉ là một cái đầu lâu thoạt nhìn rất bình thường mà thôi.
Thế nhưng......
Thật sự chỉ là như thế sao?
“Bỉ Ngạn...... Hoa?”
Huyến Âm nhìn Bỉ Ngạn hoa trước mắt, loại hoa này cũng được xưng là Mạn Châu Sa hoa. Chính là... những đóa hoa mọc hai bên bờ con đường tới Hoàng Tuyền.
Huyến Âm lại nhìn về phía con sông kia.
Đồng dạng...... Đó cũng là một con sông không nhìn thấy giới hạn.
Mà con sông này ở trên bản đồ cũng được đánh dấu.
Ở trên bản đồ, dùng một loại như chữ hán tiểu triện viết tên con sông này.
“Hoàng Tuyền”!
Nàng cứ thế nhìn dòng sông trước mắt.
Đó là...... Hoàng Tuyền sao?
Phàm là nhân loại, cơ hồ từng được nghe qua cong sông nổi tiếng trong thế giới người chết này. Mọi người thường xuyên nói, người chết “Dưới suối vàng có biết”,“Mỉm cười cửu tuyền”, đều là chỉ Hoàng Tuyền.
Nay tận mắt nhìn thấy “Hoàng Tuyền” ở ngay trước mặt mình, mặc cho là ai cũng có một loại cảm giác sởn tóc gáy phát ra từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278601/quyen-14-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.