Trong nghĩa trang, cơn mưa điên cuồng trút xuống, một lần lại một lần cọ rửa mặt đất.
Mà lúc này, Huyến Âm đang men vào vách tường, nơm nớp lo sợ đi lại. Nàng rời khỏi phòng ăn, đi ra bên ngoài hành lang.
Mà cách một bức tường, chính là nơi đặt cỗ quan tài kia.
Giờ phút này, trong thiên địa, âm thanh duy nhất chính là tiếng mưa rền gió dữ.
Dựa vào vách tường là để tránh sau lưng xuất hiện thứ gì......
Thứ gì đó không nên có......
Nhưng thời điểm nàng sắp chuyển vào một góc rẽ, bỗng một bàn tay... mạnh mẽ bưng kín miệng nàng!
Thật lâu sau......
Hạ Hầu Tiêu Nham, mang theo một đám tôi tớ về phòng ăn.
Nhưng Huyến Âm đã không còn ở nơi này.
“Sao lại thế này?” Hạ Hầu Tiêu Nham lập tức ra lệnh cho ba mươi bốn cùng ba mươi sáu:“Nhanh đi tìm nàng!”
“Vâng!”
“Đợi đã......” Hạ Hầu Tiêu Nham vung tay lên:“Tất cả mọi người đều đi! Nếu trong nghĩa trang tìm không thấy thì mang dù ra ngoài tìm! Bất kể thế nào cũng phải tìm được nàng! Bất kể!”
Lúc này, Huyến Âm bị kéo vào trong một căn phòng được bài trí khá tốt trong nghĩa trang.
Đợi tới khi nàng nhìn rõ được đối phương.
“Là...... Ngươi!”
Chính là nam tử mặc áo mũ trùm màu đen kia.
Không...... Giờ phút này, trên người hắn cũng mặc một thân quần áo màu đỏ.
“Ta đã cảnh cáo ngươi.” Nam tử lạnh lùng nói với Huyến Âm:“Nhưng ngươi lại không để ý.”
Tiếp theo, hắn liền bóp cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278552/quyen-14-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.