Địa Ngục.
Thế giới chỉ có ánh trăng huyết hồng bao phủ.
Nơi này là quốc gia tử vong ở hạ du núi Rakmal, một khi tiến vào liền không thể rời đi.
Địa phương này đã thoát ly khỏi nguyên kịch bản trên núi Rakmal, thậm chí, thế giới điện ảnh cũng đã chấm dứt. Diệp Tưởng đã bị phán định “Tử vong”.
Nhưng...... Đối với bản thân Diệp Tưởng mà nói, hắn không cách nào chấp nhận sự thật này.
Vé chuộc cái chết của hắn đã trở về không, kịch bản trong đầu cũng không còn nữa.
Hắn hiện tại chỉ là một cái xác không hồn hành tẩu trong địa ngục mà thôi.
“Ta...... đã tiến vào Địa Ngục sao?”
Diệp Tưởng hiện tại không còn tất yếu sắm vai nhân vật Mạc Cổ Nhai nữa. Ngay cả nói lung tung cũng sẽ không NG.
Hắn bắt đầu nhìn quanh bốn phía.
Bởi vì có ánh sáng của Hồng Nguyệt, cuối cùng có thể thấy rõ hoàn cảnh chung quanh.
“Nơi này là......”
Hắn nhìn thấy, phía sau lưng là dòng Minh Hà.
Mà có một con thuyền đang dừng bên cạnh dòng Minh Hà.
Cho dù không có dẫn độ giả, con thuyền vẫn như trước tới được đích.
Quỷ hồn trên thuyền tự nhiên đều đã tiến vào thế giới địa ngục. Cho dù trong bọn họ, không có bao nhiêu người phạm phải tội ác nên xuống địa ngục.
Diệp Tưởng đứng lên.
Đây là một khu vực bình nguyên, mà ở phía trước có một tấm bia cự đại.
Đọc qua nội dung cuối cùng trong kịch bản, Diệp Tưởng có thể biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278527/quyen-13-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.