Vũ Văn...... Hồng Nguyệt!
Là ngươi!
“Ta nhìn thấy... chỉ có quỷ hồn thiện lương mà thôi...”
Đúng vậy, thế nhưng, thiện và ác là do ai định nghĩa?
Quỷ hồn cả người máu tươi, tràn ngập hôi thối chẳng lẽ liền gọi là ác linh? Thật đúng là đáng cười. Trên thế giới này, người tà ác chân chính sẽ không giống như ác ma trong đồng thoại, trời sinh liền có hai mặt, mà tương phản... sẽ ngụy trang vẻ bề ngoài thành dung nhan cực kỳ hoàn mỹ, nho nhã lễ độ, áo mũ chỉnh tề.
Đem ra so sánh, chẳng lẽ bị trục xuất đến núi Rakmal, không có quỷ hồn nào tà ác chân chính sao?
Không phải.
Tà ác chân chính, là lợi dụng người chết thỏa mãn dục vọng bản thân, là nhân loại có linh hồn dơ bẩn!
“Vì cái gì...... khi đó ta lại có thể nhìn thấy ngươi?”
Vì cái gì, có thể thấy ác linh Vũ Văn Hồng Nguyệt?
“Các ngươi đều là ‘Thẩm phán giả’. Thẩm phán giả không thể bị quyết định hay thẩm phán. Cũng giống như thế giới hiện thực định ra pháp luật, nhìn như công lý, thế nhưng pháp luật lại có thể bị vặn vẹo lợi dụng. Nói cho cùng, thiện ác bất quá chỉ là ý niệm của kẻ bề trên mà thôi. Cái gọi là ‘Ác’, chính là người có năng lực đưa ra thẩm phán quyết định. Trừ cái đó ra, chẳng còn ý nghĩa gì khác.”
Từ Tố nhìn Dante trước mắt, tiếp tục đọc lời thoại.
“Ngươi là......”
“Ai?”
Ngươi là ai?
“Ngươi cho rằng ta là ai?”
Dante lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278514/quyen-13-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.