Màu đen trong trời đêm giắt ngang hai mặt trăng. Hai mặt trăng này đều là trăng tròn, chẳng qua, một cái là mặt trăng bình thường, một cái... lại đỏ như máu!
Hồng Nguyệt!
“Ngươi tỉnh rồi?”
Đây là......
Mạc Cổ Nhai...... Không đúng, không phải là giọng nói của Diệp Tưởng sao?
Vì cái gì phản ứng đầu tiên trong đầu không phải nghĩ tới Diệp Tưởng, mà là Mạc Cổ Nhai?
Nàng hơi chuyển đầu, nhìn về phía đầu giường...... Diệp Tưởng.
Đúng vậy, là Diệp Tưởng a.
Thế nhưng không biết vì sao, nội dung kịch bản trong đầu lại thật mơ hồ, dường như hết thảy đều cùng với quá khứ bất đồng. Khi đó, nàng biết rõ mình đang diễn trò, cho dù nhìn thấy quỷ hồn cũng biết quỷ hồn kia sẽ không tổn thương mình, biểu tình sợ hãi nhưng thật ra trong lòng không hề sợ chút nào.
Nàng chỉ có thể mở kịch bản ra đọc lại......
Bị vai diễn phản khống sao? Không được a......
Nàng cần phải nhớ kỹ thân phận của mình là Ôn Vũ Phàm, mà không phải Từ Vũ.
Sau khi mở ra kịch bản, nàng mới nhớ lại, chính mình cần nói lời kịch đầu tiên.
“Ta...... Trước kia từng nhìn thấy......”
Nàng vươn tay, chỉ hai mặt trăng ngoài cửa sổ.
“Đúng vậy...... Ta trước kia đã từng nhìn thấy!”
Mà quỷ dị là, thời điểm nói những lời này nàng cũng đồng dạng sinh ra cảm giác cực kỳ quen thuộc. Nàng cảm giác chính mình thật sự đã từng nhìn qua ánh trăng này.
“Như thế nào có thể? Ngươi trước kia không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278498/quyen-13-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.