Một ngày trôi qua.
Thời điểm Diệp Tưởng gặp lại nữ nhi, cả người nàng tràn ngập máu tươi, tanh tưởi không thôi.
“Rốt cuộc cũng kết thúc!” Tịch Kính nhẹ nhàng thở ra, nói:“Bất quá...... Ba, ta vẫn là thua kém Dante!”
“Nhất định phải nghĩ biện pháp vượt qua Dante, Tịch Kính.” Diệp Tưởng thật sự đặt rất nhiều hy vọng vào Tịch Kính, đồng thời không muốn nàng bại trước nhi tử của Hầu Tước.
“Ân...... Ta trước đi tắm rửa một cái......”
Đưa Tịch Kính vào phòng tắm, Diệp Tưởng nhìn Vũ Sóc đang trầm tư trong phòng khách.
“Ngươi thấy thế nào?”
“Vô cùng thê thảm.” Vũ Sóc đưa ra đánh giá cực kỳ khách quan:“Tuy đứa nhỏ này được rèn luyện từ bé, thế nhưng tâm tính của nàng so ra kém Dante.”
“Thiếu kinh nghiệm thực chiến chỉ là một phần, bất quá quả thực thiên phú của Dante quá mạnh.”
“Thiên phú quan trọng nhưng nỗ lực cũng quan trọng không kém.” Vũ Sóc xưa nay không cho rằng thiên phú quyết định hết thảy,“Còn có, chúng ta không thể xem nàng là Tích Kính.”
Tuy rằng dung mạo giống nhau cũng không thể nói là cùng một người. Huống chi Tịch Kính cùng Tích Kính cấp cho người đối diện hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Diệp Tưởng cũng biết, Tích Kính chung quy đã chết. Nữ nhi hiện tại của hắn chính là Diệp Tịch Kính.
“Ngươi cho rằng có nên để Vũ Phàm huấn luyện nàng hay không?”
“Ta nghĩ nên tiếp tục quan sát một đoạn thời gian nữa...... tu luyện cùng Dante sẽ giúp nàng có ý thức cạnh tranh hơn, thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278404/quyen-13-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.