Trường trung học Quảng Nguyệt. Trạng thái thời gian đông cứng bắt đầu dần giải trừ.
Mà Hầu Tước cùng Tây Môn Khả Lệ xuyên việt tới, thân thể cũng dần biến mất, trở về thời gian nguyên bản.
Long Ngạo Thiên cuối cùng đuổi tới, lại chỉ tốn chút công phu giơ chân nhấc tay, người hoàn toàn nổi bật chính là Diệp Tưởng.
Cuối cùng, tất cả mọi người tụ tập bên cạnh Diệp Tưởng, nhìn hắn ôm đầu Tích Kính khóc rống.
Bộ dáng như vậy của Diệp Tưởng, mọi người đều là lần đầu tiên nhìn thấy.
Năm đó, An Nguyệt Hình treo giải thưởng lớn cho kẻ nào giết được hắn, làm nổi lên sóng gió khắp các rạp chiếu phim. Hiện nay, thế lực trong rạp chiếu phim sau một lần đại thanh tẩy, hắn đã là người không ai không biết, cự đầu chân chính không ai không hiểu.
Một trận chiến này, danh tiếng của Diệp Tưởng chấn nhiếp toàn trường, không còn ai dám có chút khinh thị với hắn. Cho dù An Nguyệt Hình sống lại, treo giải thưởng cao hơn nữa cũng không có kẻ nào dám giết hắn.
Nhưng, một Diệp Tưởng như vậy lúc này lại giống như một người cha bình thường, ôm đầu con gái đã chết khóc rống.
Nói đến cùng, chúng ta không phải đều là người sao? Cho dù đạt được lực lượng cường đại thế nào, cao cao tại thượng ra sao, một chút tình cảm bình thường của nhân loại không phải vẫn luôn tồn tại sao?
Sống, không phải chính là như thế sao?
Bất quá, cũng có rất nhiều người nghi hoặc. Đây chính là ác linh cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278387/quyen-12-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.