Đó là...... Một bóng dáng màu trắng quỷ dị.
Từ trên vách tường rạn nứt... từng chút một chậm rãi di chuyển đến.
Rất nhanh, bóng trắng kia tới trước mặt hắn.
Trên khuôn mặt đã sớm thối rữa mang theo 1 tia cười, tiếp theo... cái miệng trên gương mặt chậm rãi nứt ra...
Không phải...... Không phải lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh này......
Ác linh này vẫn luôn tồn tại......
“A!”
Tôn Trọng Phong từ trên giường đột nhiên rít lên the thé bật dậy.
Thê tử ở 1 bên cũng bị đánh thức, nàng quan tâm vội hỏi:“Anh làm sao vậy, mơ thấy ác mộng sao?”
“Không có việc gì......” Tôn Trọng Phong lau mồ hôi, nặng nề thở hổn hển, 2 tay túm chặt viền chăn, ánh mắt mông lung nhìn về phía cửa sổ.
Bên ngoài......trừ những bông tuyết đang rơi, là 1 mảnh yên tĩnh.
Thê tử hắn bật đèn bàn lên, thời gian lúc này là rạng sáng 2 giờ.
“Từ sau ngày mấy học đệ học muội ở trường cũ tới tìm anh kể lại sự tình hiệu trưởng tự sát, trong khoảng thời gian này tâm thần anh lúc nào cũng không được yên ah!”
“Tụng Khanh, em......” Hắn nhìn đồng hồ treo tường, nuốt một ngụm nước miếng, mới phát hiện yết hầu khô khốc,“Lấy giùm anh chén nước.”
“Ân, chờ chút.”
Thê tử khoác áo ngoài vào, đi ra bên ngoài bật đèn lại bước xuống phòng bếp lấy nước.
Tôn Trọng Phong lúc này mới phát hiện, gối đầu của hắn đã bị mồ hôi làm ướt đẫm.
“Ta...... Ta đến cùng là đang làm sao vậy?”
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278278/quyen-12-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.