Mưa vẫn như trước không ngừng rơi.
Tích Kính rất thích mưa, lý do rất đơn giản, vì trong tên của mẫu thân có 1 chữ “Vũ”.
Lần đầu tiên nàng biết, thế giới mình đang sống đây chỉ là 1 bộ điện ảnh, cha mẹ nàng chỉ là 2 diễn viên, nàng cảm thấy thực vớ vẩn. Thân nhân của mình lại chỉ là diễn viên, thế giới rộng lớn này lại là 1 bộ phim, cái này là loại trào phúng lớn lao cỡ nào?
Nếu thật là như thế, như vậy nàng đối với cha mẹ mà nói, là cái gì? Có phải cũng chỉ là 1 nhân vật giả dối trong 1 thế giới điện ảnh hay không?
Cha mẹ nàng không phải Kim Thư Đông cùng Tôn Di Hoa, mà là Diệp Tưởng cùng Bạch Vũ Sóc!
Nàng không phải họ Tôn, cũng không phải họ kim. Như vậy, nàng căn bản ở nơi nào?
Nàng......
Hoàng Phủ Vô Kỵ giờ phút này đã tuyệt vọng. Sinh mệnh giống như ngọn nến sắp tắt, tử vong sẽ hàng lâm trong chốc lát, sau đó hắn sẽ bị người ta quên đi!
Hắn chung quy không phải nhân vật chính...... Không có quang hoàn nhân vật chính!
Theo độ khó từng bộ phim tăng lên, sai biệt giữa nhân vật chính và dự khuyết nhân vật chính sẽ không ngừng mở rộng. Không có quang hoàn, thực lực lại nhỏ yếu, chung quy sẽ chết giống như 1 con kiến!
Mỗi một diễn viên rạp chiếu phim Linh độ nhìn Hoàng Phủ Vô Kỵ sắp chết đi đều không có bao nhiêu cảm xúc, chỉ thốt lên 1 câu “Nga, lại có 1 diễn viên phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278274/quyen-12-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.