Thứ hai.
Một ngày này, thành phố Đông Giang nghênh đón trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.
Diệp Tưởng ngồi trên xe buýt, thời điểm còn vài trạm nữa tới trường học thì Vũ Sóc bước lên xe.
Lúc này, bên cạnh Diệp Tưởng, cũng vừa vặn vì kịch bản an bài, không có ai. Vũ Sóc bước tới ngồi xuống bên cạnh Diệp Tưởng.
Vũ Sóc nay đã trở thành phụ nữ, lúc nhìn về phía Diệp Tưởng ít nhiều có thêm vài phần nhu tình giống nữ nhân vừa mới kết hôn. Tuyệt vọng giữa sinh và tử, còn có 1 người để nắm tay, cùng nhau trải qua khó khăn, còn cầu điều gì xa vời hơn nữa?
Nguyện bên nhau trọn đời, bạc đầu không phân ly.
Vô luận có đợi được đến ngày bạc đầu hay không, đối với Vũ Sóc mà nói, chỉ cần còn sống, nàng sẽ vĩnh viễn không buông tay Diệp Tưởng.
Hai người đều đã đọc nội dung kịch bản mới ít nhất hơn 30 lần. Mỗi cái ngắt câu đều thuộc làu làu, cho dù không nhìn kịch bản cũng có thể trôi chảy nói ra.
Diệp Tưởng nắm lấy bàn tay Vũ Sóc.
Hắn ho nhẹ 1 tiếng nói lời kịch đầu tiên:“Ca ca ngươi và... Tích Kính đâu?”
“Ân...... Ta cố ý đi sớm hơn bọn họ 1 chút. Ta đã tính, lên chuyến xe này nhất định có thể gặp được ngươi.”
Nói đến đây, má nàng cũng hồng lên.
Nàng nhìn bốn phía, dùng thanh âm nhỏ như muỗi kêu nói:“Không...... Bất quá...... Nếu ta thật sự mang...... mang thai mà nói, về phía ba mẹ, nên làm thế nào......”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278264/quyen-12-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.