Chương trước
Chương sau
“Kim tương lai...... cái tên này, chắc không phải tên thật chứ?”

Kim Thư Đông dường như thông suốt được đôi chút.

“Ân......”

“Nhưng họ Kim này hẳn không sai, như vậy tên của ngươi là...?”

“Tích Kính. Tên của ta là, Kim Tích Kính. Tích là đáng tiếc, kính là gương.”

Đối với Kim Thư Đông tuổi còn nhỏ tự nhiên không thể cảm nhận được loại tâm tình của người làm phụ mẫu. Nhưng hắn nhìn ra được... Tích Kính, phi thường ỷ lại chính mình.

“Tích Kính...... cái tên rất êm tai.”

“Đây là...... Mụ mụ đặt cho ta.”

“Phải không......”

“Ta hiện tại không thể nói mụ mụ là ai...”

“Hảo, ta không hỏi nữa. Vậy... cỗ máy thời gian kia, có thể cho ta ngồi thử 1 lần được không? Tỷ như, có thể đến được thế kỷ 21 không?”

Đối với người cuối thế kỷ 20 mà nói, cực kỳ hiếu kỳ về tân thế kỷ 21.

“Thế kỷ 21... ngươi vẫn không nên đi thì hơn.”

“Vì cái gì?”

Vì cái gì......

Đúng vậy......

Nên nói với hắn như thế nào đây?

May mà Kim Thư Đông không cố bám theo vấn đề này nữa.

“Bất quá...... Ngươi muốn bảo hộ ta, như vậy,ngươi có phải rất lợi hại?”

Ta rất lợi hại sao?

Lẽ ra bị người khác hỏi về vấn đề này, người khiêm không nên trực tiếp trả lời “Đương nhiên”. Bất quá, Tích Kính là ngoại lệ.

Nàng đã mạnh mẽ đến mức...... Khiêm tốn lại khiến người khác cảm thấy dối trá.

Nàng cho đến bây giờ, trong lịch sử của gia tộc Northfield là thợ săn ác ma thiên tài nhất. Là kết hợp giữa 2 huyết mạch Thợ săn Ác Ma và Ác Ma, làm cho nàng trời sinh là cường giả săn ác ma còn hơn phụ thân mình.

Có thể nói...... Tích Kính, chính là thiên địch của Ác Ma và quỷ hồn!

Nàng có chiến lực địch lại được ảnh đế bình thường, điểm này không cần nghi ngờ! Thế nhưng phải trả giá đại giới là phóng thích ra đôi cánh ác ma của mình. Vận dụng vũ khí ác ma yêu cầu về lực lượng linh hồn hơn xa thường nhân. Cho nên khi nàng mang theo Kim Thư Đông lao ra khỏi cửa sổ rơi xuống đất, liền lập tức thu cánh lại. Điều này không quan hệ tới vé chuộc cái chết, mà thuần túy là linh hồn của nàng còn chưa đủ cường đại để có thể khống chế lực lượng mạnh mẽ như vậy.

Hầu Tước từng đánh giá như thế này về Tích Kính, một khi nàng có thể điều khiển hoàn mỹ năng lực của mình, nàng sẽ triệt để siêu việt cả phụ mẫu, trở thành đỉnh phong nhất trên tất cả các diễn viên!

Lời nhận xét này xuất phát từ trong miệng của Hầu Tước, quyền uy không cần nhắc tới. Cho nên. Tích Kính mới có đầy đủ tin tưởng đi cứu vớt cha mẹ. Nàng có được lực lượng như vậy đều là do cha mẹ ban cho, dùng nó để cứu vớt bọn họ cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa!

Trong khoảng thời gian kế tiếp, Tích Kính nói rất nhiều chuyện với Kim Thư Đông.

“Tích Kính ngươi...... Thật sự giống như Doraemon vậy!”

Kim Thư Đông bỗng nhiên nói như thế.

“Vì cái gì lại so sánh ta với tiểu đinh đương...... Ta cũng không phải là Sở Hiên......”

“Sở Hiên là ai? Ngươi nói chuyện tổng luôn có chút không hiểu......”

Tích Kính cười cười, vừa mới chuẩn bị đem lái qua vấn đề khác, một thanh âm thực đột ngột từ phía sau truyền tới.

“Sở Hiên là 1 nhân vật trọng yếu trong bộ tiểu thuyết viễn tưởng [ Vô Hạn Khủng Bố ] vào 20 năm sau. Tiểu thuyết này rất nổi tiếng, nói về nhân loại bị đưa vào thế giới điện ảnh, phải chiến đấu trong đó để sinh tồn.”

Tích Kính đột nhiên quay đầu lại!

Một nam tử ngồi ở bàn cơm phía bên trái nàng.

Lần đầu tiên nhìn thấy người kia, nàng liền giật mình.

Vốn tưởng rằng cữu cữu đã là mỹ nam tử hiếm có trên đời, thậm chí lúc còn nhỏ nàng cho rằng, không có nam tử nào có thể anh tuấn như cữu cữu. Thế nhưng nam tử trong tầm mắt này, dung mạo có thể nói như điêu như khắc, hoàn toàn áp đảo mấy cái oppa hàn quốc, so sánh với cữu cữu Heine, cũng coi như tương đương!

Giờ khắc này, nàng thế nhưng hoa si tới mấy giây mới nghĩ tới điểm mấu chốt!

“Ngươi...... Ngươi là ai?”

Nam tử dùng 1 động tác ưu nhã đem chai bia bên cạnh nhấc lên, rót vào trong cốc giấy trước mặt. Một động tác đơn giản như vậy nhưng do nam nhân này làm, lại khiến Tích Kính thất thần trong vài giây. Nhất thời lắc lắc đầu, thời điểm như thế này nàng sao có thể mê trai như vậy?

“Ngươi đoán thử xem?” Mỹ nam cầm cốc giấy lên, ánh mắt như ngôi sao nhìn thẳng vào Tích Kính.

Giây phút này, Tích Kính thề, tuyệt đối không biết bao nhiêu nữ tử trên thế gian này nguyện ý đổi tất cả để được đôi mắt kia nhìn chăm chú.

Thế nhưng...... Nếu nàng nhìn kỹ lại sẽ phát hiện, nam nhân đó cấp cho người khác 1 loại cảm giác... chính là tà ác, tà ác làm người khác thấy sởn tóc gáy!

Người này... tuyệt đối không phải người lương thiện!

Đây là cảm giác đầu tiên của Tích Kính về hắn!

“Ngươi đến cùng là loại người nào?” Tích Kính bước tới trước mặt người đó, chất vấn:“Trả lời ta!”

Mỹ nam tử chậm rãi buông cốc xuống:“Không cần sốt ruột. Ta nghĩ, chúng ta còn gặp lại nhau lần nữa. Thời điểm chúng ta gặp mặt...”

Nói đến đây, hắn tập trung nhìn lên người Kim Thư Đông.

Ánh mắt kia không biết vì sao khiến Kim Thư Đông đánh rùng mình 1 cái.

“Khi đó...... không hiểu sẽ phát sinh những chuyện gì đây?”

“Cái gì?”

Tích Kính hoàn toàn không rõ.

Đây......

Chính là lần đầu tiên Tích Kính cùng Dante gặp mặt.

Thời gian sau này, Tích Kính vô số lần nhớ lại lần đầu tiên sơ ngộ này.

Giống như quang cùng ảnh, Thiên Sứ cùng ma quỷ vậy, là tồn tại tuyệt đối đối lập. Hai người... chính là gặp nhau như thế.

“Không cần lo lắng cho hắn.” Dante chỉ vào Kim Thư Đông:“Hắn tiếp theo không có việc gì.”

“Ngươi nói cái gì?”

“Ngươi hẳn... không biết sự tồn tại của ta. Bởi vì, ta cũng không tồn tại trong lịch sử nguyên bản. Bất quá, ta lại biết sự tồn tại của ngươi.”

“Ta không hiểu......”

“Về sau, ngươi sẽ minh bạch. Cho nên hiện tại...... Trở về đi.”

Tầng thứ 4 trường trung học Quảng Nguyệt.

Lúc này Mộc Lam đã chống đỡ không nổi nữa.

Từng đợt từng đợt quỷ triều khổng lồ làm tất cả vật nguyền rủa của hắn đều đang tiến vào thời kỳ phục hồi. Mẫn Hà bên cạnh cũng bắt đầu suy yếu, chung quy sau khi gia tộc Nightliar kết thúc, thực lực của nàng đã yếu hơn nhiều.

Đám quỷ hồn trên cầu thang lại lần nữa xông đến...

Lúc này, Ôn Vũ Phàm rốt cuộc chuẩn bị vận dụng thanh kiếm gãy kia.

Ngay khi nàng muốn lấy nó ra, 1 bàn tay nam nhân đem cánh tay nàng nhẹ nhàng đè lại.

“Để ta đến.”

Nhất thời 1 gương mặt cực kỳ anh tuấn xuất hiện trước mặt Vũ Phàm, khiến nàng kinh ngạc không thôi.

Phía sau nam tử kia, chính là Tích Kính!

Chính bản thân Tích Kính cũng không thể hiểu nổi, tại sao mình lại xuất hiện ở chỗ này!

Tiếp theo, nam tử kia nhìn về phía dưới cầu thang.

“Đủ rồi.”

Dưới chân nam tử, 1 trận pháp màu máu bắt đầu hiện ra, theo sau, ngay cả cầu thang nháy mắt cũng bị nhuộm thành 1 màu máu! Màu máu lan xuống, quỷ hồn 1 con tiếp 1 con bị hòa thành 1 thể với màu huyết sắc kia!

Đương nhiên, vô luận cường đại như thế nào, quỷ triều khổng lồ như thế hắn cũng vô pháp thanh trừ hoàn toàn. Nhưng hóa giải được đợt công kích này, vậy đã đủ rồi.

Đủ rồi.

“Ngươi...... Ngươi là...... Ai?”

Tích Kính dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về nam nhân kia.

Không chỉ như vậy, ánh mắt của Mộc Lam cũng là không thể tin nổi. Vừa rồi...... Hắn nhìn thấy gì?

“Ác Ma...... Ngươi là...... Ác Ma sao?”

Giờ khắc này, Mộc Lam thân làm kẻ bán mình cho ác ma, lần đầu tiên chân chính cảm ứng được chủ tể giả của bản thân -- linh hồn Ác Ma!

Nam nhân trước mắt tuy rằng tuấn mỹ dị thường, thế nhưng, hắn lại là một không hơn không kém...

Ác Ma hình người!

Dante nhìn về phía Mộc Lam.

“Nếu ngươi biết như vậy, hẳn nên rõ ràng? Ta là chủ nhân mà ngươi luôn tôn sùng.”

Những lời này thông qua tin nhắn kịch bản gửi đi.

“Ngươi bán linh hồn cho ác ma, ta là ‘Ác Ma’, có quyền lực tiến hành tiếp thu.”

Mộc Lam tự nhiên rất hiểu điểm này.

Mệnh lệnh của Ác Ma, hắn không thể cự tuyệt. Cho dù mệnh lệnh hắn đi chết, thậm chí... giết chết Mẫn Hà, hắn đều không có khả năng cự tuyệt. Ngay cả tự sát để kết thúc tất cả cũng không làm được.

Đây chính là nỗi tuyệt vọng của kẻ bán đi linh hồn.

Cũng chính vì như thế, cho dù hắn không muốn, cũng phải bán mạng vì ác ma.

Tích Kính thân mang huyết mạch gia tộc Northfield, nàng cảm ứng được, tà ác phát ra từ trên thân nam tử kia.

Cùng lúc đó, Vũ Phàm cũng đem ánh mắt tập trung lên người Dante.

Nam nhân này là ai?

Diệp Tưởng kéo bức màn ra.

Mưa...... Rốt cuộc đã ngừng.

Hắn cũng không biết, sở dĩ hắn thích bộ truyện tranh [ Doraemon ], luôn muốn cất giữ bất cứ 1 cuốn truyện nào cũng là vì... hắn từ nhỏ cho dù đã bị xóa bỏ đi ký ức đoạn trí nhớ kia, nhưng bản năng cảm giác về nữ nhi Tích Kính vẫn còn. Nguyên nhân vì cảm giác được nàng và Doraemon tương tự, cho nên mới yêu thích bộ truyện tranh này như thế.

Cha con 2 người, vẫn luôn thông qua 1 bộ truyện tranh, truy tìm hình bóng của nhau.

Mà nay, bọn họ sắp nghênh đón, điểm khác biệt cuối cùng của lịch sử![ chưa xong còn tiếp..]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.