Chương trước
Chương sau
Tích Kính không chút do dự kéo Kim Thư Đông chạy về phía bên ngoài tiểu khu. Chỉ cần chạy ra ngoài đường lớn ngựa xe như nước liền có thể được cứu rồi!

Phía sau bụi cỏ không ngừng phát ra âm thanh khủng bố, thế nhưng Tích Kính hoàn toàn không quản tới nó!

Ở loại thời điểm này, tuyệt đối không được quay đầu!

Tốc độ của Tích Kính càng lúc càng nhanh, bước đi như bay, không bao lâu sau đã thấy cửa lớn tiểu khu xuất hiện trước mắt.

Mau! Nhanh hơn chút nữa!

Vào lúc này, thanh âm kia dường như đã gần sát sau lưng.

Kim Thư Đông quay đầu lại.

Hắn nhìn thấy......

Mưa...

...Vẫn như trước không ngừng rơi xuống.

Trường trung học Quảng Nguyệt bị vô tận quỷ hồn bao vây, tràng cảnh khủng bố thật khiến lòng người rét run.

Vũ Phàm bỗng đột ngột tỉnh lại!

“Sao...... làm sao thế?” Hồ Chí Hoa hoảng sợ nhìn nàng.

Ôn Vũ Phàm lúc trước đã dùng tin nhắn kịch bản đem năng lực ác mộng nguyền rủa báo ra cho bọn họ biết. Bây giờ nhìn thấy nàng tỉnh lại, mặc cho là ai cũng cảm giác rung động sợ hãi.

“Tầng hai...... Tầng hai đã bị xâm nhập!”

Giây phút này, ai nấy đều hoảng sợ muốn chết!

“Này... điều này sao có thể!”

Hồ Chí Hoa kinh hoảng, vừa muốn nói gì đó đột nhiên từ trong yếu hầu máu tươi từng ngụm 1 ứa ra không ngừng!

Thật nhiều máu tươi phun ra trên mặt đất, những người còn lại nhìn 1 màn này trợn muốn nứt con mắt.

Tiếp theo, từ trong vũng máu tươi kia vươn ra 1 bàn tay!

“A!”

Mọi người ngay lập tức hoảng sợ vạn phần, nhưng khi cái đầu Mộc Lam lộ ra, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm!

Mộc Lam đứng lên từ trong vũng máu tươi, sắc mặt tái nhợt.

“Nàng nói không sai.” Mộc Lam nhìn về phía dưới lầu, nói:“Tầng hai đã bị luân hãm.”

Đám diễn viên như Hồ Chí Hoa sắc mặt ai nấy đều trắng bệch. Bất quá thấy Mộc Lam trở lại, bọn họ cũng thoáng cảm giác an tâm.

Trong lòng Mộc Lam lại ẩn ẩn có chút lo lắng.

Vài quỷ hồn đối với hắn kỳ thật không tính là gì. Vấn đề là...... Số lượng quá nhiều liền phiền toái rồi!

Mọi người đều biết, muốn sinh tồn bên trong quỷ triều, bổ cấp là yếu tố cực quan trọng. Giống như thành trì bị bao vây, lương thảo chính là vấn đề quyết định mấu chốt thắng bại. Nay Mộc Lam một mình một người, trên người hắn dù có nhiều vật nguyền rủa tới đâu thì cũng có lúc dùng hết. Một khi toàn bộ vật phẩm nguyền rủa rơi vào trạng thái phục hồi mà quỷ triều vẫn chưa kết thúc, như vậy hắn không cách nào có thể tiếp tục duy trì.

Cái này cũng chính là điều đáng sợ của quỷ triều! Quỷ triều thông thường chỉ xuất hiện trong phim kinh dị khó giải, mà 1 khi đã xuất hiện, thương vong là điều không thể tránh khỏi. Lúc trước trong [ đệ tứ cấm khu 9], với năng lực của Hầu Tước khi đối mặt với đợt quỷ triều cuối cùng còn phải dựa vào minh tệ để chịu đựng, thế mà vẫn bị tổn hao mất 2 diễn viên.

Nếu quy mô đợt quỷ triều này còn lớn hơn nữa......

Mộc Lam cũng tuyệt đối không thể cam đoan bản thân có thể bất tử.

Đương nhiên, đợi tới khi tầng 4 bị luân hãm thì vật nguyền rủa trên tay hắn, miễn cưỡng có thể chống đỡ qua thời kỳ phục hồi. Thời điểm như thế này thực hâm mộ thể chất quỷ sai, bọn họ không hề tồn tại khái niệm thời kỳ phục hồi, lại càng không gặp phải vấn đề nguyền rủa sống lại.

Thần sắc ngưng trọng của hắn cũng ảnh hướng tới những diễn viên khác.

Bọn họ bắt đầu dùng tin nhắn kịch bản trao đổi với nhau.

“Ngươi nói thử xem...... Mộc Lam là ảnh đế, chẳng lẽ hắn cũng không thể tự bảo vệ mình sao?”

“Trước kia ta nghe nói, quỷ triều rất đáng sợ, có đôi khi ảnh đế rơi vào cũng có khả năng chết đi![ đệ tứ cấm khu ] cùng [ Ma cốc ] có tiếng xuất hiện quỷ triều thường xuyên, vì thế nên tỷ lệ tử vong rất cao!”

“Chúng ta hiện tại nên làm gì đây? Lại nói, chúng ta chưa từng ký kết qua cái gì với Mộc Lam ah!”

“Vậy thì sao đây, dưới loại tình huống lúc này cho dù hắn nói không ký kết khế ước thì ngươi có dám không đưa cho hắn vé chuộc cái chết sao? Bất quá nghe nói, Mộc Lam là người rất trọng lời hứa, chỉ cần nhìn tình huống hắn bồi dưỡng Diệp Tinh Vẫn không phải là ví dụ tốt nhất sao?”

“Kia...... vậy chúng ta nên làm sao đây? Tổng phải có 1 chủ ý, không thể ngồi chờ chết được!”

Lúc này, Lương Tĩnh quan sát 2 người Mộc Lam cùng Ôn Vũ Phàm, cẩn thận nghĩ ngợi, phát ra 1 đoạn tin nhắn:“Ta thấy chưa hẳn quá mức bi quan, hai người kia đều là diễn viên sống sót từ trong [gia tộc Nightliar 3], rạp chiếu phim thứ 19 chết hết chỉ còn lại 1 mình Hầu Tước, Ôn Vũ Phàm không biết dùng phương pháp gì chuyển thành diễn viên của rạp 19, nhưng khẳng định thực lực của nàng không hề đơn giản!”

“Hy vọng là vậy...... Lại nói, trước mắt Thợ săn Ác Ma Diệp Tưởng được xem như chuẩn nhân vật chính, có lẽ người bên cạnh hắn cũng bị quang hoàn ảnh hưởng?”

Tuy rằng quang hoàn nhân vật chính không ai là không thèm rỏ rãi, nhưng cũng tự biết ước lượng sức mình. Bọn họ đa số chỉ nắm giữ vật nguyền rủa loại khu quỷ cùng 1 ít đặc dị loại, là diễn viên thuộc tầng chót, trong phim kinh dị khó giải chỉ đảm nhận nhân vật pháo hôi, về phần quang hoàn nhân vật chính? Coi như hết phim có thể tiếp tục sống sót đã là không tệ rồi, nhưng nếu có thể hưởng được 1 chút quang hoàn nhân vật chính, vậy thì quá tốt. Quang hoàn nhân vật chính trên người Long Ngạo Thiên khiến cho vô số người cam tâm làm tiểu đệ, được ở cạnh nhân vật như vậy mới có tiền đồ ah!

Mọi người không chút do dự đem tầm mắt chuyển đến trên người Ôn Vũ Phàm.

Nữ nhân này lúc trước cơ hồ không có người nào hiểu được. Ngày xưa nổi tiếng trong rạp chiếu phim thứ 13 là Phương Lãnh, vì hắn có được vật nguyền rủa hệ thời gian hiếm thấy, cùng với Bạch Vũ Sóc là 1 trong tam đại trung cấp linh môi. Thế nhưng sau khi Thợ săn Ác Ma xuất hiện, thanh danh mới chính thức lan truyền ra. Cho nên phàm là diễn viên đã từng hợp tác diễn chung giữa 2 rạp, đều đem các loại tình báo bán ra ngoài. Bất quá ngay cả như thế, Ôn Vũ Phàm cũng không phải là người được người khác coi trọng. Thẳng tới sau này, tin tức nàng và Hầu Tước có thể cộng sinh nguyền rủa ác mộng mới có người chú ý tới sự bất phàm của nàng.

“Nàng...... hẳn là thực sự có chút bản lĩnh đi?”

“Ân, khó nói......”

“Ngươi nói...... có phải là Hầu Tước coi trọng nàng không? Bằng không sao có thể cùng nhau cộng hưởng nguyền rủa, lại không biết dùng phương thức nào đem nàng chuyển tới rạp chiếu phim thứ 19! Phương pháp thay đổi rạp chiếu phim đến nay vẫn chưa từng nghe qua, chỉ sợ cũng chỉ có mỗi ảnh đế như Hầu Tước mới có biện pháp làm được đi?”

“Aizz, không thể nào? Ta nghe nói người Hầu Tước yêu là Sa La. Lần trước sau khi kết thúc quay [phòng học dị độ 1] chuyện này cơ bản đã truyền ra ngoài.”

“Ngươi ngốc ah? Trong thế giới hiện thực, những người như có bản lĩnh như Hầu Tước, khả năng chỉ có 1 nữ nhân thôi sao? Nói không chừng Ôn Vũ Phàm chính là người tính bí mật của Hầu Tước! Mà dù sao Sa La đã chết, Hầu Tước liền đơn giản đem nàng chuyển tới rạp chiếu phim của mình... “Nếu nói như vậy, Hầu Tước khẳng định sẽ lưu lại cho nàng rất nhiều chuẩn bị ah!” Người nói những lời này là Hồ Chí Hoa.

“Thuyết pháp của ngươi... dường như cũng có chút đạo lý. Nhưng, Mộc Lam dù gì cũng là 1 ảnh đế!”

“Không......” Hồ Chí Hoa lại phân tích nói:“Ngươi nên biết, thực lực ảnh đế không thể thuyết minh hết thảy vấn đề. Trong quỷ triều, lực lượng cá nhân không có bao nhiêu ý nghĩa, lúc này cần chú ý chính là hợp tác đoàn đội. Mộc Lam tuy rằng cường đại, nhưng rạp chiếu phim thứ 10 hiện tại do Long Ngạo Thiên làm chủ, nhân tài đông đúc, Mộc Lam thân là người cũ của An Nguyệt Hình, chỉ sợ sẽ không được trọng dụng, hắn có thể được phân bao nhiêu? Nhưng Ôn Vũ Phàm lại khác. Ngươi xem dung mạo nữ nhân này, so với Sa La cũng không mảy may thua kém, mà hiện tại trong rạp chiếu phim chỉ còn lại mình nàng và Hầu Tước, Hầu Tước tự nhiên khẳng định sẽ đem tài nguyên tiêu phí trên người nàng ah!”

Lúc này, mọi người cẩn thận đánh giá lại Ôn Vũ Phàm. Nói thật ra, về thực lực hay là dung mạo đều không thể phản bác. Nhất thời đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu bản thân là Hầu Tước, khẳng định sẽ vô cùng sủng ái nàng.

“Tuy nói hiện tại Hầu Tước đã suy thoái, thế nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa. Rạp chiếu phim thứ 19 ngày xưa từng cường thịnh như thế, tóm lại vẫn còn lại 1 chút của cải. Chúng ta chung quy đã ký kết khế ước với Ôn Vũ Phàm, khẳng định nàng phải ưu tiên bảo vệ chúng ta. Cho nên...... Vẫn là yên tâm đi. Không có việc gì đâu......”

Ý nghĩ của Hồ Chí Hoa tuy cùng hiện thực khác nhau rất lớn, bất quá đích thực Ôn Vũ Phàm được Hầu Tước đưa cho rất nhiều vật nguyền rủa. Chỉ là, nàng hiện tại đang suy xét, nên sử dụng vật nguyền rủa Hầu Tước cùng Vũ Sóc cho nàng như thế nào.

Cuối cùng, nàng cho rằng sử dụng Thượng Cổ ma thụ, hiệu quả khả năng sẽ tương đối tốt.

Trước mắt xem ra...... Tầng hai bị luân hãm và tầng ba bị xâm nhập cũng chỉ là vấn đề thời gian. Đương nhiên, vật nguyền rủa tối cường khẳng định phải để tới cuối cùng mới sử dụng, chung quy vì có nhân tố kỳ phục hồi, tất yếu tới thời điểm tầng 4 sắp bị luân hãm mới có thể sử dụng. Thượng Cổ ma thụ nên vận dụng khi tầng 3 sắp bị luân hãm là tốt nhất! [ chưa xong còn tiếp......]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.