Chương trước
Chương sau
Quyển 11 - Lớp học dị độ II

Rạp chiếu phim địa ngục thứ 13.

Lại là một ngày bình tĩnh.

Diệp Tưởng tỉnh dậy.

Đã là hạ tuần tháng 7.

Như trước...... vẫn không có mơ thấy Ôn Vũ Phàm cùng Hầu Tước. Hắn vốn tưởng rằng, Vũ Phàm sẽ dùng cách này liên lạc với bọn hắn. Nhưng đáng tiếc là muốn liên thông mộng cảnh vượt qua giới hạn rạp chiếu phim, trừ phi phải có người có được tinh thần thiên phú yêu nghiệt như Vũ Phàm mới có thể làm được. Bằng không, Hầu Tước chẳng phải có thể thoải mái kéo bất cứ 1 diễn viên nào trong 20 rạp chiếu phim vào thế giới mộng rồi giết chết?

Diệp Tưởng tự nhiên cũng có nghĩ đến điều này, chỉ là hắn vẫn luôn chờ mong mà thôi.

Bởi vậy, điều này chẳng khác nào không thể liên hệ với rạp chiếu phim thứ 19.

Diệp Tưởng xuống giường, bắt đầu rửa mặt chải đầu, cạo râu, tiếp theo lựa 1 bộ quần áo mặc vào.

Rời khỏi phòng đã thấy Vũ Sóc đứng chờ bên ngoài.

Vũ Sóc chỉ mới tới được hơn 1 phút.

Gần đây cường độ luyện tập của nàng bắt đầu hạ xuống. Vũ Sóc biết chỉ chú trọng cái trước mắt không phải là chuyện tốt, cần chú trọng kết hợp luyện tập và giải lao, thân thể mới là tiền vốn lớn nhất. Hiện tại lịch trình luyện tập của nàng đã được điều chỉnh tương đối tốt, cho nên sắc mặt nàng cũng trở nên hồng nhuận hơn.

“Tới rồi sao?” Diệp Tưởng quan tâm hỏi:“Đêm qua có ngủ ngon không?”

“Rất tốt.” Nàng trả lời.

Cùng nhau tiến vào trong phòng ăn, bữa sáng sớm đã được chuẩn bị hoàn hảo, chỉ cần lấy là có thể dùng được. Mà Diệp Tưởng cố ý lấy cho Vũ Sóc một ly sữa, một trứng gà, giúp nàng bổ sung chút dinh dưỡng.

Kỳ thật Vũ Sóc thuộc về loại diễn viên cần linh hồn mạnh mẽ hơn nhục thể, bổ sung dinh dưỡng đối với sức khỏe của nàng không tạo thành ảnh hưởng quá lớn. Nhưng Diệp Tưởng vẫn duy trì thói quen làm người thường như trước.

Biện pháp khiến hắn có thể khôi phục thực lực, đến nay vẫn chưa tìm thấy.

Mà ngày công chiếu [phòng học dị độ 2] đã ngày càng gần.

Nay, thủ đoạn liên hệ với Ôn Vũ Phàm cũng không có.

Chỉ có thể hy vọng thời điểm tới tháng 8, quay chụp 1 vài bộ điện ảnh mới, có thể từ trong đó tìm kiếm biện pháp giúp Diệp Tưởng trở nên mạnh mẽ.

“Ngày hôm qua huấn luyện hắc ma thuật, vẫn lấy lý luận làm trụ cột?”

“Ta đang trong giai đoạn nghiên cứu hắc ma thuật cùng thể chất tự thân. Trước mắt xem ra, ta và vài ký chủ ác ma kia bất đồng, linh hồn không thuộc về Ác Ma, tự thân ta vẫn là nhân loại, nhưng có điểm đặc thù nào đó của ác ma. Bởi vậy chỉ có thể cho rằng, gia tộc Northfield là 1 loại tồn tại xen giữa con người và ác ma.”

“Cái này làm thực lực của ngươi mạnh lên?”

“Có thể nói như vậy. Càng nghiên cứu sâu hắc ma thuật làm ta lý giải được, loại lực lượng này có nhiều tác dụng phụ tương đối đáng sợ. Nếu sử dụng không đúng có khả năng dẫn tới phần ác ma thôn phệ phần nhân tính. Cho nên ta đang suy nghĩ làm cách nào để cân bằng giữa 2 phần này.”

“Tình huống có chút giống với thợ săn ác ma?”

“Có một chút.”

Trong gia tộc Northfield đích xác cũng từng có người bị phần ác ma thôn phệ nhân tính, khi đó người trong gia tộc phải dùng tới Hắc Mạn Đà La để thanh trừ.

Mà vấn đề Vũ Sóc gặp phải trước mắt chính là giống như thế.

Bất quá, trước mắt vẫn có thể khống chế được.

Nhưng tương lai...... không ai biết sẽ thế nào.

“Tháng tám... sắp tới rồi.”

“Ân. Đúng vậy.”

Hai người yên lặng nhìn đối phương.

“Ta sẽ không chết, Vũ Sóc. Ta đáp ứng ngươi sẽ cùng nhau trở nên mạnh mẽ, sau đó trở thành nhân vật chính trân chính. Ta hiện tại có được quang hoàn nhân vật chính, lại thêm là diễn viên chính trong [phòng học dị độ 2] cũng đại biểu ta vẫn còn có năng lực sinh tồn, vô luận đó có là chuyện khó khăn cỡ nào. Nhưng tuyệt đối không phải là tuyệt vọng.”

“Ta tin tưởng ngươi.”

Cho tới nay, Diệp Tưởng ở trước măt Vũ Sóc sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích. Nếu như không phải nhờ Diệp Tưởng, nàng hiện tại tuyệt đối không được ngồi ở chỗ này, an ổn uống sữa, nghiên cứu hắc ma thuật khiến bản thân trở nên mạnh mẽ, mà phải là cô hồn ở sâu bên trong địa ngục, vĩnh viễn không được siêu sinh.

Rạp chiếu phim địa ngục tuy rằng tàn khốc nhưng càng khiến nàng quý trọng mỗi 1 phút sinh mệnh quý giá. Nhất là thời gian được cùng ở bên Diệp Tưởng.

Sinh mệnh nàng rơi vào địa ngục u ám, bởi vì Diệp Tưởng mà nở rộ quang mang hy vọng. Đối với nàng, chỉ cần Diệp Tưởng còn sống, nàng tuyệt đối sẽ không cúi đầu tuyệt vọng.

“Ta sẽ khiến ngươi sống sót.” Vũ Sóc tiếp tục nói:“Biểu diễn bộ phim kinh dị này, ta sắm vai Tôn Di Hoa, quan hệ với ngươi rất không tồi, cho nên ta sẽ tới cứu ngươi.”

Diệp Tưởng lại không tỏ vẻ gì mà nói:“Nhanh uống sữa đi, lạnh uống không ngon.”

Ngay tại thời điểm Diệp Tưởng cầm lấy bánh mỳ trên bàn bắt đầu nhai nuốt, Vũ Sóc lại dùng ánh mắt cố định nhìn hắn.

“Ta nhất định sẽ cứu ngươi, Diệp Tưởng! Mặc kệ tình huống gian nan cỡ nào......”

“Một đoạn tình tiết cuối cùng trong phim, ta là bị cuốn vào dị thời không, ngươi không có biện pháp nào để cứu ta đâu.”

“Lời tuy như thế......”

“Ngươi không thể làm được điểm này, Vũ Sóc.”

“Còn năng lực nguyền rủa thời gian hệ thì sao? Ta sẽ tiếp tục đọc bộ sách ma thuật kia!”

“Ăn cơm trước đi. Ăn xong, ta và ngươi sẽ cùng nhau xem sách.”

Đúng lúc này, Vũ Sóc lại không quản tới đồ ăn trên bàn, vọt lại đây, đem Diệp Tưởng từ trên ghế đẩy ngã xuống mặt đất!

“Ta không thể để ngươi chết! Ngươi còn không hiểu sao? Ngươi là hy vọng, là ký thác của ta, với ta mà nói, ngươi chính là hết thảy! Diệp Tưởng!”

Bị Vũ Sóc đẩy ngã xuống đất, Diệp Tưởng nhìn gương mặt nàng gần trong gang tấc. Hắn làm sao không biết nội tâm thống khổ của Vũ Sóc?

Trở thành diễn viên rạp chiếu phim địa ngục vốn là 1 loại tuyệt vọng. Thật vất cả cùng 1 đám đồng bạn chống đỡ đến ngày hôm nay, lại chỉ còn 1 mình nàng. Cho dù là người kiên cường cũng có cực hạn. Hiện tại Diệp Tưởng là người duy nhất làm bạn bên người nàng.

Hơn nữa...... Diệp Tưởng đối với nàng mà nói, tuyệt đối không chỉ đơn giản là chiến hữu.

Thân thể của nàng áp chế, ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Tưởng:“Cho nên, xin người đừng tỏ thái độ ‘ tự mình ta có thể xử lý, ngươi không cần can thiệp’ với ta! Bởi sinh mệnh của ngươi không chỉ là của chính ngươi! Ngươi biết không?”

Diệp Tưởng làm sao lại không biết chuyện đó?

Khuôn mặt 2 người ngày càng gần nhau.

Rốt cuộc, Diệp Tưởng ôm chặt Vũ Sóc, hôn lên đôi môi nàng.

Dưới hoàn cảnh sinh tử, hai người đều hiểu, sinh mệnh là vô thường trong địa ngục.

Muốn tiếp tục sinh tồn là sự kiện gian nan cỡ nào.

Từ 1 nụ hôn kia trong [ quỷ tế ], trên thực tế trong lòng 2 người đã hạ xuống 1 hạt mầm tình cảm. Chỉ là trong thế giới địa ngục tàn khốc này, 2 người vẫn chưa đâm thủng tầng giấy mỏng ấy. Nay, thời điểm Diệp Tưởng gặp phải cảnh ngộ bậc này, Vũ Sóc không muốn tiếp tục áp chế phần tình cảm này nữa.

Giờ phút này, nàng gắt gao ôm chặt Diệp Tưởng, tiếp theo liền bị Diệp Tưởng xoay người, đặt dưới thân.

Nụ hôn giữa 2 người vô cùng kịch liệt,, nóng rực. Giống như tham lam hưởng thụ, đoạt từ tử thần mỗi một phút, mỗi một giây.

Vứt bỏ cái chết của đồng bạn, vứt bỏ phim kinh dị, vứt bỏ hết thảy... chỉ là đơn thuần hưởng thụ khoảnh khắc này.

Nếu thời gian có thể cô động lại trong 1 chớp mắt thì tốt biết bao nhiêu!

Đáng tiếc, đây vĩnh viễn chỉ là 1 câu văn vẻ trong phim truyền hình mà thôi.

Thật lâu sau......

Diệp Tưởng một lần nữa ngẩng đầu lên, nhìn Vũ Sóc.

“Anh sẽ dẫn em, còn có Tích Kính cùng nhau rời khỏi Địa Ngục này. Vô luận trả giá bao nhiêu anh cũng nhất định bảo vệ 2 người. Trước khi làm xong những điều này, anh sẽ không chết.”

Vũ Sóc nhẹ nâng tay lên, vuốt ve gương mặt Diệp Tưởng.

Giờ khắc này, nàng muốn đem mỗi 1 dấu vết trên gương mặt Diệp Tưởng triệt để ghi khắc trong đầu. Nàng vĩnh viễn muốn vuốt ve hắn như vậy, không muốn nhìn thấy hắn bị tử thần cướp đi trước mặt mình.

Nàng đã không có khả năng lại thừa nhận “Mất đi”nữa.

“Gần đây em đang nghiên cứu 1 hắc ma thuật, tuy không khẳng định nó có thể thành công hay không bởi vì nó vẫn còn trong giai đoạn thực nghiệm. Nếu như kế tiếp có thể quay chụp 1 bộ điện ảnh mà nói, như vậy chính là nơi thực nghiệm tốt nhất.”

“Nghe vào tai rất không sai.”

“Em nhất định sẽ thành công. Chúng ta không nên đem toàn bộ hy vọng đặt vào quang hoàn nhân vật chính!”

Chỉ cần chịu đựng qua lúc mở đầu...... Kế tiếp, có Hầu Tước, Ôn Vũ Phàm, sẽ càng có thêm nhiều phần thắng hơn nữa. Hơn nữa [phòng học dị độ] có thể sẽ khiến Diệp Tưởng 1 lần nữa có cơ hội biến trở về thành Thợ săn Ác Ma.

Cái này cũng là niềm tin lớn nhất để Diệp Tưởng dựa vào.

Còn có chính là...... Tích Kính.

Đối Vũ Sóc mà nói, thời gian ở chung giữa nàng và Tích Kính đến nay vẫn còn mới mẻ. Thật kỳ quái, nàng đối với Tích Kính từ bản năng đã sinh ra 1 cảm giác thân thiết, 1 loại ý tưởng liều lĩnh muốn bảo vệ tự nhiên sinh ra.

Đó là nhi nữ của nàng và Diệp Tưởng.

Nàng cũng muốn bảo vệ tốt cho nó... dù có thế nào đi nữa![ chưa xong còn tiếp......]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.