Chương trước
Chương sau
Jeraf. Martil lúc này như trước vẫn có chút khó ngủ.

Nhà hắn ở gần quảng trường Kleiber, bị vây bởi các nhánh của lưu vực sông Ill.

Hiện tại hắn đang dùng phần mềm chát cùng vị hôn thê Tilda.

Tilda. Horstein, nàng là người đức cũng đồng thời là người Strasbourg. Jeraf trước mặt John nói “Ta cũng có không ít bằng hữu là người đức” kỳ thực chủ yếu là chỉ Tilda.

“Đã gặp qua cháu của Lý tiên sinh, so với trong tưởng tượng của ta còn trẻ hơn 1 ít.”

“Nếu là cháu của Lý tiên sinh, vậy thì ta có lẽ đã gặp mặt hắn 1 lần.” Tilda trả lời:“Lúc trước ở cửa đại giáo đường thánh mẫu viện có gặp qua 1 người thanh niên đông phương, chỉ sợ là hắn rồi.”

Nơi gọi là đại giáo đường thánh mẫu viện đương nhiên không phải tòa giáo đường Hugo [Thánh Mẫu viện Paris], mà là chỉ 1 tòa đại giáo đường tại quảng trường Göteborg Strasbourg, cũng là 1 điển hình của kiến trúc Gothic [Gothicarchitecture]. Bản thân kiến trúc Gothic khởi nguyên từ nước Pháp, thậm chí còn được gọi là “Pháp quốc thức”, nhiều kiến trúc giáo đường Thiên Chúa giáo thường thường có nhiều đỉnh nhọn chính là đặc điểm lớn nhất. Như đại giáo đường Cologne Đức, đại giáo đường Westminster Anh quốc đều là kiểu mẫu điển hình. Mà thánh mẫu viện đại giáo đường tại quảng trường Göteborg có chút bất đồng với những kiến trúc Gothic khác, bất quá điều này cùng bộ điện ảnh không quan hệ cho nên diễn viên cũng không cố ý nghiên cứu.

Bất quá ý nghĩ của Jeraf lại không cho là như vậy, hắn cho rằng [gia tộc Nightliar] nếu có liên hệ chặt chẽ với văn hóa tôn giáo thời trung cổ, như vậy về phương diện tri thức này vẫn nên bổ sung 1 chút. Mà 1 điểm này người tây phương vốn có am hiểu tương đối. Nhân vật Jeraf tuyệt đối không phải loại tôm tép qua đường, cho nên dù thế nào cũng cần phải diễn cho thật tốt. Hạn độ thấp nhất là không được phép để NG.

“Đại giáo đường thánh mẫu viện? Ngươi như thế nào biết được đó là cháu của Lý tiên sinh?”

“Khi đó ta nhìn thấy một thanh niên Đông Phương đi tới phía trước giáo đường, khí chất và hình tượng của hắn khiến ta cảm giác hắn không phải là người Strasbourg. Hơn nữa ta nghe giọng hắn... không có khẩu âm điển hình Alsace.”

Bản thân thành phố Strasbourg chính là thủ phủ của Alsace, nhưng thành phố này trong lịch sử không ngừng bị hai nước đức pháp tranh đoạt, có thể nói người ở nơi đây đối với việc mình là người đức hay người pháp đã không còn quan tâm. Phát âm tiếng Alsace nhận phải ảnh hưởng trong dòng lịch sử biến thiên cùng với bản thân tiếng pháp có khác biệt rất lớn, trên thực tế nó thuộc về 1 loại ngôn ngữ Germanic, cho nên đối với người Strasbourg mà nói, muốn từ trong phát âm nghe xem đối phương có phải người Strasbourg chân chính hay không quá mức dễ dàng.

“Như vậy ngươi có chào hỏi hắn không?”

“Không có.” Tilda lại gõ ra 1 hàng chữ:“Ta luôn cảm giác có chút không thích hắn.”

“Ân?”

“Một cảm giác không nói nên lời, nếu nhất định phải miêu tả mà nói, ta luôn cảm giác rằng hắn sẽ mang tới cho thành phố của chúng ta 1 điều gì đó không an lành.”

“Tilda, ngươi lại dự cảm linh tình cái gì vậy?”

“Không biết...... Tổng cứ có cảm giác như thế. Được rồi......” Tilda không muốn tiếp tục vấn đề này nữa:“Như vậy sự tình về thời gian giao nang, hắn đi chứ?”

“Ân, ta cho rằng hắn cũng nên đến chứng kiến một phen.”

“Chứng kiến sao? Ngươi xác định, thật sự muốn hắn đến?”

“Ngươi nói vậy là có ý gì? Tilda?”

“Ta luôn cảm giác không nên để người Lý gia tới đó.”

Jeraf trầm mặc.

Sau một hồi, hắn mới đánh ra 1 hàng chữ.

“Là vì lời khuyên của cha mẹ ngươi về người của gia tộc Phyllis sao?”

“Ngươi có thể hiểu như vậy. Gia tộc Phyllis là gia tộc lâu đời tại Strasbourg, ngươi cũng đã từng nghe tin đồn gia tộc này là Khu ma nhân đi? Ta tin tưởng vững chắc đó là sự thật.”

Bản thân Tilda là 1 tín đồ Christ, thế nhưng tín ngưỡng của nàng không phải làThiên Chúa giáo mà là Tân giáo [Protestantism], Tân giáo này từ bắt nguồn từ tiếng Đức Protestanten[ ý tứ là chỉ kẻ kháng nghị ]. Đối với người Trung Quốc mà nói, có lẽ không thể phân biệt rõ đâu là Thiên Chúa giáo cùng Cơ Đốc giáo, thế nhưng đối với người Âu Châu mà nói lại hoàn toàn khác. Tân giáo xuất hiện vào thế kỷ 16, sau khi cha xứ Martin Luther cải cách tôn giáo liền sinh ra. Từ giáo đình Rome phân liệt ra 1 nhánh gọi là tân giáo. Lúc trước đã từng đề cập qua, Thiên Chúa giáo, Đông Chính giáo cùng Tân giáo là tam đại phái Cơ Đốc giáo, trong đó Thiên Chúa giáo được sinh ra sớm nhất, năm 1054 bởi vì giáo hội đông đế quốc Rome liền biến thành Đông Chính giáo, về sau tại thế kỷ 16 lại tách ra thêm 1 giáo nữa là tân giáo. Tân giáo chia làm Luther tông [Lutherans], Calvin tông [Calvinists] cùng thánh công hội [ Anglicans]. Mà Tilda là tín đồ thuộc về Luther tông, tín ngưỡng này được truyền từ đời trước của nàng xuống dưới. Trên thực tế gia tộc Phyllis trước kia là tín đồ Thiên Chúa giáo, sau này không biết vì nguyên nhân gì lại sửa thành đi theo Tân giáo.

“Tuy là nói như vậy, nhưng đó đã là chuyện từ rất lâu rồi. Đối với ta mà nói, cố sự khủng bố phát sinh trước khi ta ra đời, vẫn là có chút cảm giác quá mức khoa trương.”

“Ngươi cho rằng đó là cố sự sao?” Tilda tiếp tục trả lời:“Ta một điểm cũng không cho là như thế.”

“Nhưng ta đã nói và John tiên sinh cũng tỏ vẻ nguyện ý tới chứng kiến thời khắc mở ra thời gian giao nang.”

“Ta biết, ta cũng chỉ nói vậy mà thôi. Hôm nay lúc nhìn thấy hắn, kỳ thực ta cũng có chút cảm giác hoảng hốt......”

“Hoảng hốt?”

“Kỳ thật ta biết huynh đệ bọn hắn không giống nhau, nhưng không biết thế nào mà ta luôn cảm thấy, hai người họ lại có chỗ tương tự.”

“Nói như vậy......trước đây đệ đệ của John từng sống tại Strasbourg một đoạn thời gian dài ah.”

“Ta cảm giác đệ đệ của John có chút quỷ dị.”

“Tỷ như?”

“Hắn nói trước kia chưa từng đến Strasbourg, lại càng không phải là người Alsace, thế nhưng hắn nói ngôn ngữ Alsace rất chính xác, thậm chí ta cảm giác, khẩu âm của hắn còn có chút cổ lão. Nhưng làm cho ta cảm thấy không thoái mái là mỗi lần đệ đệ hắn nhìn thấy bức tượng Jesus trước giáo đường sẽ luôn toát ra ánh mắt không thoải mái, ánh mắt đó ta rất khó hình dung. Nó làm người ta cảm thấy... ”

“Ngươi trước kia chưa từng nói qua điều này.”

“Chỉ là ta thấy không cần thiết phải nói ra.”

“Được rồi, đã không còn sớm nữa, có gì để ngày mai nói.”

Ở đầu kia phần mềm chát là đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng mịn, gõ trên bàn phím: “Được, ngủ ngon”, sau đó liền tắt máy tính.

Tilda...... Không, nàng tên thật là Sa La. Serphillis. Diễn viên của rạp chiếu phim Địa Ngục thứ 19. Nàng và Vũ Sóc chưa từng chính thức gặp mặt, nhưng có thể coi như hiểu lòng mà không cần chào hỏi.

“Tilda? Ngươi còn chưa ngủ sao?”

Bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện.

“Vào đi.”

Cửa mở ra, bước vào phòng là 1 nữ tử đông phương.

“Patricia. Có chuyện gì sao?” Sa La chậm rãi xoay ghế lại nhìn nữ tử kia.

Nữ tử phương đông tên Patricia mặc 1 kiện áo ngủ, tay ôm gối, ý tứ đã quá rõ ràng.

“Ta kinh hoảng...... Ngủ không được......”

Căn cứ vào kịch tình thiết lập, Patricia là tỷ tỷ của Tilda, nhưng là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ. Mẫu thân của Patricia là Hoa kiều, thời điểm cùng với phụ thân của Tilda kết hôn, nàng liền cùng mẹ tiến vào gia đình Horstein.

Mà người sắm vai Patricia tuy rằng có thể coi như diễn viên hạng A, bất quá trong 20 rạp chiếu phim kỳ thật không có mấy danh tiếng. Tên của nàng là Ôn Vũ Phàm, cũng giống Thợ săn Ác Ma Diệp Tưởng đều là diễn viên của rạp 13. Mà nàng là người được Hầu Tước cho cộng sinh ác mộng nguyền rủa, cũng là người có thiên phú tinh thần đáng sợ.

Patricia tuy rằng nói là tỷ tỷ của Tilda, thế nhưng tính cách lại khác Tilda hoàn toàn. Đương nhiên bởi vì Patricia là Hoa kiều, mà Tilda lại có 1 nửa huyết thống người đức, nhưng hai tỷ muội quan hệ vẫn rất tốt.

“Ngươi lại mơ thấy ác mộng?”

Thông qua chữ “Lại” này, đủ để Sa La đoán được không ít tin tức. Chỉ sợ nhân vật Patricia sẽ rất là quan trọng. Trên thực tế, lấy thân phận diễn viên hạng A, Ôn Vũ Phàm cũng không thể nhận 1 vai diễn phổ thông.

“Ân.” Ôn Vũ Phàm lắc đầu rất lợi hại. Bất quá nói thật, với thể chất của nàng, mộng cảnh hoàn toàn do nàng quyết định, cư nhiên trong điện ảnh còn có thể nằm mơ thấy ác mộng như vậy đủ để chứng minh sự đáng sợ của rạp chiếu phim. Bất cứ vật nguyền rủa nào đối với bản thân điện ảnh mà nói, đều nhỏ bé không đáng kể.

“Được rồi, vậy ngủ cùng nhau đi.”

Sa La và Ôn Vũ Phàm tắt đèn leo lên giường. Đương nhiên trong quá trình này cũng dùng tin nhắn kịch bản để tiến hành trao đổi.

“Có tra được gì không?” Ôn Vũ Phàm phi thường khẩn cấp hỏi:“Gia tộc Horstein và gia tộc Phyllis có quan hệ gì? Còn có Lý gia......”

“Ta đã đọc qua vài cuốn sách cũ, nhưng không tìm được thông tin hữu dụng. Hậu duệ của gia tộc Phyllis không biết từ bao lâu trước kia đã rời khỏi Strasbourg.”

“Như vậy ah...... Cũng không biết gia tộc Phyllis đã từng nói gì với người của gia tộc Horstein.”

“Bất quá có thể xác định gia tộc Phyllis là 1 gia tộc cực kỳ cổ lão tại Strasbourg. Tuy rằng từng được hoàng đế Đức trao tặng tước vị, nhưng trên thực tế Phyllis là 1 gia tộc không biết mang huyết thống Đức hay là Pháp. Bất quá có thể xác định, gia tộc Phyllis đối với Alsace nhập vào lãnh thổ nước Pháp tỏ vẻ bất mãn.”

“Này...... như thế nào ngươi biết được?”

“Bản đồ. Trong album ảnh, ‘Cha mẹ’ chúng ta từng chụp 1 bức ảnh chung trong nhà gia tộc Phyllis, ảnh chụp rõ ràng là sau thế chiến thứ 2, nhưng bên trong bản đồ, Alsace lại biểu hiện không thuộc về lãnh thổ pháp.”

“Vì sao bọn họ không muốn Alsace nhập vào nước pháp?”

Ôn Vũ Phàm đối với lịch sử châu Âu có thể nói nắm bắt đại khái. Trên thực tế đa số người Trung Quốc phỏng chừng còn không thể hiểu được như vậy. Sự tình về khu Alsace từng được nhắc tới trong chương trình học, chính là khu Alsace Lorraine Pháp vì năm 1871 chiến tranh thất bại dẫn tới pháp cắt nhường nó cho Prussia. Ôn Vũ Phàm cũng chỉ mơ hồ nhớ được như thế. Thậm chí khái niệm duy nhất của nàng về Alsace chỉ sợ là thế giới ma thú Vu Yêu vương.(Arthas và Alsace có phiên âm tiếng Trung giống nhau)

“Vì nguyên nhân khắc sâu lịch sử, Strasbourg có thể nói là 1 địa khu thu nhỏ của Alsace, biểu hiện ra ngoài là 2 dân tộc Pháp cùng Đức chung sống, nhưng người Alsace đối với việc mình là người pháp không có lòng trung thành, mà bản thân người pháp đối đãi với người Alsace cũng tương đối quái dị. Bởi vì địa khu này thường xuyên bị 2 nước pháp đức tranh đoạt, không hề có quyền tự trị, đối với người nơi này mà nói, 2 chữ ‘Tổ quốc’ quả thực quá xa lạ. Cho nên bọn hắn cũng hy vọng Alsace trở thành khu tự trị, thậm chí có ý tưởng muốn nhập vào lãnh thổ Đức.”

“Như thế nào lại......”

“Thực bình thường. Trong lịch sử ban sơ, Alsace thuộc về đại công quốc Bourgogne thuộc về giáo đường Rome thần thánh. Khu Alsace trước năm 1618 vẫn thông dụng tiếng đức, cho nên...”

“Dừng, cái này chỉ là phim kinh dị mà thôi, ta không muốn học tiết lịch sử.” Ôn Vũ Phàm hỏi tiếp: “Trước mắt những diễn viên đọa tinh doanh vẫn chưa xuất hiện sao?”

“Tạm thời còn chưa có. Bất quá, hẳn rất nhanh sẽ xuất hiện thôi.”

Hơn nữa...... Sa La cho rằng, đoạn lịch sử đó chỉ sợ có liên quan nhất định với bộ phim này.

Đối với quốc tịch của Nightliar, tất cả tư liệu có liên quan đều giữ kín như bưng, căn bản không biết hắn rốt cục là người nước nào. Mà kết hợp với khẩu âm Alsace thuần thục của Đạt Di Mạc kia.

Nightliar chẳng lẽ là người Alsace? Hoặc là nói...... cố hương của hắn ở tại Strasbourg sao?

Loại chuyện này không phải không có khả năng. Trên thực tế, Alsace thuộc về chủ giáo khu, địa khu này có rất nhiều văn hóa tôn giáo, chỉ cần nhìn thấy những giáo đường đếm không hết thì biết. Nightliar nếu sinh ra ở địa phương này, như vậy hắn rất có khả năng tín ngưỡng Thiên Chúa giáo. Mà gia tộc Phyllis lại có ý tưởng muốn Alsace trở thành khu tự trị, điều này chứng minh cái gì đây?

Nhưng vào lúc này......

Sa La bỗng nghe được vài thanh âm có chút cổ quái.

“Patricia, ngươi có nghe thấy gì không?”

“Ân?” Ôn Vũ Phàm đang tự hỏi, vừa nghe Sa La nói như vậy, vội vàng nghển đầu lên, ngiêng tai lắng nghe.

Thanh âm kia giống như, có thứ gì đó đang gõ cửa vậy.

Sa La xốc chăn lên đi dép lê, bước tới trước cửa sổ. Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, ở 1 cửa sổ khác cách đó không tới 10 mét.

Phía trước cửa sổ có đứng 1 người.

Người kia tên là Modi. Arsen, năm nay khoảng 50 tuổi, là hàng xóm của Tilda. Gia đình Arsen cùng gia đình Horstein có quan hệ rất tốt, mà Modi cũng coi Tilda giống như cháu gái vậy, đương nhiên hắn cũng là diễn viên sắm vai!

Lẽ ra trên kịch bản lúc này không phải lúc Modi lên màn hình ah!

Modi bây giờ đứng dại ra, cứ dùng đầu cụng vào cửa sổ 1 cách quỷ dị.

Sa La đầu tiên để bản thân biểu lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, sau đó vươn tay che 1 bên mắt, ngón trỏ và ngón giữa tách ra 1 khe hở, lọt vào tầm nhìn trong khe hở chính là Modi tiên sinh.

Sau đó, nàng buông tay, cư nhiên đã tiến vào nhà Modi, đứng ở trước cửa sổ mà hắn đang va chạm!

“Ngươi làm sao vậy? Modi tiên sinh?”

Ở trước cửa sổ Vũ Phàm cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Sa La. Không lẽ đây là vật nguyền rủa hệ không gian? Chẳng lẽ chỉ cần là cảnh tượng xuất hiện trong khe hở, nàng liền có thể dễ dàng thuấn di qua?

Trên thực tế, cái này đối với “Ma nữ vương hậu” Sa La mà nói, này căn bản chỉ là tiểu xiếc. Thời kỳ toàn thịnh của nàng còn hơn xa so với cái này.

“Ngươi làm sao vậy? Modi thúc thúc?”

Modi cụng đầu vào cửa sổ, trên trán đã bắt đầu đổ máu. Sau đó hắn nhìn về phía Sa La, sắc mặt đã rất nhợt nhạt âm trầm.

Lúc này Sa La ý thức được điều gì đó.

Nàng nhìn về 1 phía hắc ám bên trong căn phòng.

Sa La lại 1 lần nữa đưa tay lên.

Hắc ám trước mắt cư nhiên tự động xua tan! Tại vị trí đó hiển hiện ra chân diện mục vật bị bóng đêm che giấu. [ năng lực này đủ để đùa bỡn sinh tử của Mạc Niệm Sinh trong tay, nhưng đến nay Mạc Niệm Sinh cũng không biết điểm này! ]

Một thứ vô cùng to lớn......

Biên bức(dơi)![ chưa xong còn tiếp......]

PS: Trước mắt kịch tình có một điểm quá độ, lịch sử bối cảnh giới thiệu hội thiên nhiều, chư vị coi như là học tập một chút Âu Châu lịch sử đi......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.