Chương trước
Chương sau
“Các ngươi thóa mạ Thượng Đế, chú định sẽ xuống địa ngục!”

Hai người này biết bản thân mình đã rơi vào Địa Ngục, nhưng vì tín ngưỡng, cho dù thế nào cũng không nguyện ý làm bạn với ác ma. Mẫn Hà thấy một màn như vậy cũng cảm thấy có chút đồng tình với bọn họ, nhưng nàng rất rõ ràng, trừ phi 2 người đó thay đổi lập trường, bằng không tuyệt đối không thể nào sống sót.

Không lâu trước đây, chính nàng nhiệt tình yêu thương, giàu lòng đồng cảm nhưng lại biến thành như thế này, trơ mắt nhìn người vô tội chết đi.

Mẫn Hà cuối cùng không thể nhận ra chính mình nữa rồi, nàng đã không còn là nhân loại.

Mộc Lam cũng bội phục cốt khí của 2 người này, tính cho 2 người cái chết thống khoái.

Hắn đang muốn động thủ nhưng Grandier lại trước 1 bước tiến lên.

“Nếu hai ngươi đã lựa chọn tín ngưỡng Jesus Christ, như vậy liền để linh hồn bọn hắn tiến vào Mephisto chi môn đi. Như thế nào? Mộc Lam?”

Một khi chết trong Mephisto chi môn, như vậy linh hồn bọn hắn sẽ phải thừa nhẫn thống khổ vĩnh viễn, tử vong ngược lại trở thành nỗi đau đớn vô tận mà không phải giải thoát!

“Grandier......” Mộc Lam lạnh lùng nói:“Loại chuyện này cứ để ta xử lý.”

“Ha ha...... Ngươi muốn nói ta đang đi quá giới hạn?” Grandier lại cầm lấy chuôi kiếm tây dương bên hông, gương mặt đang tươi cười nhanh chóng trầm xuống:“Ngươi chẳng lẽ thật sự nghĩ ngươi là thủ lãnh Đọa Tinh giáo đoàn sao? Hay là nói, độ trung thành của ngươi với đại nhân, chỉ có chừng ấy trình độ mà thôi?”

Mộc Lam tự nhiên biết Grandier đang thử hắn. Hắn làm sao lại ngu xuẩn mà mắc câu đây?

“Độ trung thành của ta đối với đại nhân không cần ngươi tới xem xét.”

Nói tới đây, 2 danh tín đồ Christ kia, bỗng nhiên 1 người nhào lại rút lấy cây kiếm tây dương bên hông Grandier sau đó vọt tới vị nữ tử duy nhất trong phòng, chính là Lý Mẫn Hà, đem kiếm gác lên cổ nàng.

Grandier làm sao có thể bị 1 thường nhân lấy mất kiếm được? Hiển nhiên là hắn cố ý. Đối với hắn mà nói, hai người kia hôm nay khẳng định không thể thoát chết, đơn giản hắn chỉ muốn xem xem 2 con kiến này có thể làm ra được cái dạng gì!

Nam tử cầm kiếm đã quan sát, địa vị của Mẫn Hà không thấp. Hắn cũng biết hôm nay quả quyết không có khả năng chạy thoát, nhưng mặc kệ như thế nào, cũng không để những người này tự tiện nhào nặn.

“Không được lại đây!” Hắn đem kiếm kề sát vào cổ Mẫn Hà, rít gào:“Các ngươi là dị giáo đồ, ta mặc kệ các ngươi là ma quỷ hay là vong linh, nhưng các ngươi đừng mơ tưởng lấy được linh hồn ta!”

Đối với một tín đồ Christ mà nói, chết đi còn bị ma quỷ lấy đi linh hồn, tuyệt đối là chuyện còn đáng sợ hơn cả cái chết. Chỉ là, Cơ Đốc giáo nghiêm cấm tự sát, bằng không hắn đã sớm tự kết thúc sinh mệnh.

Giờ khắc này sắc mặt Mộc Lam đại biến!

Hiện tại Mẫn Hà vẫn chưa xác định được đã thoát khỏi thời kỳ suy yếu hay chưa, nhưng Tây Dương kiếm lại là vật nguyền rủa ác ma trong tay Grandier! Theo lý thuyết, Lý Mẫn Hà hiện tại là kí chủ ác ma cao giai, hẳn sẽ không tới mức chết đi, nhưng quan tâm quá tất loạn! Mộc Lam lúc này liền tính muốn che giấu, cũng cơ hồ làm không được. Hết thảy đều bị Grandier thu vào đáy mắt.

Hắn có thể xác định, Mộc Lam nhất định có tư tình đối với Lý Mẫn Hà, như thế nào lại không lợi dụng điểm này 1 phen? Mà trùng hợp là bạn trai trước của Lý Mẫn Hà là Hoắc Thanh Lam hiện tại chính là người của hắn!

Vì thế, hắn lập tức nhắm mắt lại, liên lạc với Hoắc Thanh Lam đang bên trong phòng tập thể thao tại 1 tầng khác.

Khi hắn lần nữa mở mắt ra, Mộc Lam nói:“Ngươi bình tĩnh đi, không nên tổn thương nàng!”

Đồng thời, hắn đối với những người chung quanh đã lấy ra vật nguyền rủa quát:“Đem tất cả những thứ đó cất đi cho ta!”

Mẫn Hà rất kinh ngạc. Nàng hoàn toàn nhìn ra được Mộc Lam đối với tính mệnh của nàng cực kỳ quan tâm, cái này căn bản không phải vì thân phận của nàng.

“Chỉ cần ngươi không giết nàng, ta có thể ký với ngươi một phần khế ước, ta sẽ cho ngươi một kiện nguyền rủa Ký sinh loại, khiến ngươi có đủ thủ đoạn bảo mệnh!” phản ứng của Mộc Lam không thể nói là không nhanh, trong thời gian ngắn như thế đã sắp xếp cho đối phương 1 đường lui hoàn hảo. Hắn tất nhiên phải khiến đối phương có cảm giác hy vọng sống sót, bằng không đối phương bất chấp cá chết lưới rách thì hậu qủa không thể tưởng tượng nổi.

“Mẫn Hà!”

Một tiếng gầm gừ vang lên, Hoắc Thanh Lam đã hoả tốc chạy vào trong phòng nghỉ!

Lúc này hắn đẩy đám người rậm rạp ra đi tới bên cạnh Mộc Lam, nói:“Xin ngươi dừng tay, đừng tổn thương Mẫn Hà, nàng vô tội!”

“Nực cười! Các ngươi và Thượng Đế là địch, là dị giáo đồ đi theo ma quỷ cư nhiên có thể mở miệng nói vô tội? ” nam tử cầm kiếm kia lại nhìn Mộc Lam nói:“Còn có, ngươi vừa rồi nói vật nguyền rủa, nói đùa, ta làm sao có thể ký khế ước với ma quỷ? Ngươi chính là muốn cướp đi linh hồn ta? Mơ tưởng!”

Lúc này Mộc Lam quan sát 4 phía xung quanh, thẳng thắn mà nói, nếu có vật nguyền rủa hệ thời gian thì hoàn hảo, nhưng những vật nguyền rủa khác trong quá trình tổn thương tên kia, rất khó không thương hại đến Mẫn Hà. Hắn không dám lấy tính mệnh Mẫn Hà ra đánh cược!

“Để ta làm con tin!”

Mộc Lam và Hoắc Thanh Lam hai người cư nhiên cùng 1 thời điểm đồng dạng nói ra 5 chữ!

Những lời này vừa ra khỏi miệng, Mộc Lam và Hoắc Thanh Lam hai mặt nhìn nhau, hiển nhiên hai người cũng rất sửng sốt đối phương lại cùng thời gian nghĩ tới chuyện này!

Thế nhưng nam tử kia cũng không phải kẻ ngu ngốc, trong phim, uy hiếp con tim dẫn tới thất bại lý do rất đơn giản chính là mấy kẻ đó buông con tin ra, để cho cảnh sát có đủ khoảng không để xông tới hoặc mấy tên bắn tỉa có thể hành động. Trao đổi con tin? Hắn sao có thể ngu xuẩn như vậy?

Bất quá, những lời này vừa ra làm những người bên cạnh hít vào 1 ngụm khí lạnh. Ở góc độc của Triệu Không Ảnh lại càng kinh ngạc không thôi, con mắt cơ hồ muốn lồi ra. Mộc Lam hắn điên rồi sao? Hắn đường đường là đại giáo chủ ah! Một Ác Ma kí chủ tuy rằng là chiến lực quan trọng, nhưng tuyệt đối không đến mức đổi lấy 1 hắc y đại giáo chủ! Lấy độ khôn khéo và thủ đoạn của Mộc Lam, làm sao lại nói ra những lời này? Chẳng lẽ chỉ vì muốn đối phương phân vân?

“Ít nói nhảm đi!” nam tử kia biết mình đã tới mạt lộ rồi:“Ngươi cho ta vé chuộc cái chết là được! Chỉ cần các ngươi gom đủ cho ta 10 vạn vé chuộc cái chết, như vậy ta sẽ thả nàng ra!”

Mộc Lam nắm chặt hai tay. Hắn đang không ngừng tiến hành tính toán.

Có thể làm được sao?

Chỉ có thể thử xem sao?

Hắn đối với này nam nhân kỳ thật không phải căm hận, đem đối phương bức đến tuyệt cảnh này, mặc cho ai cũng muốn bắt lấy 1 đường hy vọng cuối cùng. Hắn hận là hận Grandier! Hắn trong lòng thề. Tương lai nếu như có cơ hội, nhất định phải giết chết nam nhân này! Hơn nữa, phải đem linh hồn của Grandier ném vào trong Mephisto chi môn!

“Hảo, ta đáp ứng ngươi!” Mộc Lam không đợi những người khác nói chuyện liền lập tức mở miệng:“Ta lập tức chuyển vé chuộc cái chết của ta cho ngươi!”

Mọi người đều biết chuyển khoản vé chuộc cái chết cao nhất chỉ được 5000 mà thôi, một khi vượt qua sẽ bị cấm chỉ, mà người nhận được vé chuộc cái chết chỉ có thể sử dụng nó mà không thể đem nó sửa thành danh nghĩa cá nhân, vô luận sử dụng biện pháp nào cũng không được. Muốn có 1 vạn vé chuộc cái chết mang danh nghĩa của mình chỉ có thể đóng phim mà kiếm, không còn bất cứ biện pháp nào khác. Thế nhưng nam nhân kia không biết điểm này!

Mộc Lam biết, đó là một cơ hội tốt. Hắn không thể để đối phương biết điều này là không có khả năng, bằng không vạn nhất bức đối phương nóng nảy, như vậy Mẫn Hà sẽ gặp nguy hiểm.

“Ta lập tức chuyển khoản cho ngươi, bất quá, một lần không được chuyển quá nhiều, mời ngươi kiên nhẫn chờ đợi, ta trước sẽ chuyển 1 bộ phận cho ngươi!”

“Một bộ phận?”

“Là thật, xin ngươi tin tưởng ta!”

Lúc này Hoắc Thanh Lam cũng hiểu được. Hắn lập tức dùng tiếng Anh nói:“Hắn nói không sai, bình thường ngươi tới ngân hàng rút tiền, số tiền quá lớn không phải cũng cần hẹn trước sao? Xin ngươi chờ 1 lát đi !”

Những lời của Hoắc Thanh Lam cũng có đạo lý, nam tử kia có chút tin tưởng.

“Dino tiên sinh, xin ngươi cũng cứu ta đi!” một danh tín đồ Christ còn lại bối rối:“Ta cũng không muốn chết a!”

“Này......” nam tử tên là Dino do dự, 1 vạn tấm vé chuốc cái chết không phải số lượng nhỏ, lại muốn thêm 1 vạn nữa, đối phương có thể không chịu hay không?

Nhưng ngay sau đó, trong đầu hắn nhận được nhắc nhở, thu được 2000 tấm vé chuộc cái chết đến từ Mộc Lam!

“Đây là lần thứ nhất!”

“Kêu những kẻ khác cũng chuyển khoản cho ta!”

“Một vạn tấm vé chuộc cái chết không phải con số nhỏ, những người khác đều không có nhiều vé chuộc cái chết như vậy!”

Đối phương chung quy lý giải không đủ tài lực hùng hậu của rạp chiếu phim thứ 10, trong nhất thời bị bọn hắn xoay vòng vòng. Hắn ẩn ẩn ý thức được đối phương đang kéo dài thời gian, nhưng lại không tìm thấy được lỗ hổng nào của đối phương, đành phải đem kiếm kề sát cổ Mẫn Hà. Mà Mẫn Hà từ đầu đến cuối đều không hề nói chuyện, cũng không cầu xin tha thứ. Nàng cảm giác, cứ tiếp tục như vậy, ngày sau nàng cũng không khác cái xác không hồn, nàng chẳng lẽ còn muốn đối phương buông tha nàng rồi sau đó khiến đối phương phải nhận cái chết sao? Nàng làm không được ah.

Hai tay Hoắc Thanh Lam lúc này đã xiết lại thành quyền:“Cầu ngươi...... Cầu ngươi ngàn vạn lần đừng tổn thương tới Mẫn Hà! Van cầu ngươi! Kỳ thật chúng ta cũng không khác các ngươi, chỉ là người thường mà thôi, đều là lỗi của ta, vì ta cầm lên tấm áp phích kia...”

Mấy câu nói đó không phức tạp, dùng tiếng Anh nói không có khó khăn quá lớn, cho nên Hoắc Thanh Lam cũng kiệt lực sử dụng trình độ tiếng Anh của hắn muốn thuyết phục đối phương.

Thế nhưng trong lòng Mộc Lam lại thầm hận, không sợ đối thủ như thần chỉ sợ đồng đội ngu như heo, ngươi làm như vậy chẳng phải để đối phương biết được giá trị con tin này rất phi phàm sao, vạn nhất hắn lại mở miệng muốn thêm 1 vạn vé chuộc cái chết nữa thì sao đây?

“Bút vé chuộc cái chết tiếp theo khi nào thì gửi qua?”

“Xin ngươi yên tâm, ta sẽ không...... Ân?”

“Làm sao?”

Mộc Lam đột nhiên quay đầu nhìn về phía sau.

Phía sau làm sao?

Nhưng vì bị cơ thể Mộc Lam chặn mất, Dino đành lôi kéo Mẫn Hà di chuyển qua bên cạnh 1 chút. Mà bởi vì di động cho nên thanh kiếm trong tay hắn cũng di động, tự nhiên xuất hiện 1 khe hở ngắn ngủi nho nhỏ, lưỡi kiếm không chạm vào cổ mà cách ra 1 chút. Chung quy đang lúc di động, vạn nhất thật sự cắt qua yết hầu thì con tin không còn giá trị nữa rồi.

Nhưng chính trong 1 chớp mắt đó......

Một bàn tay nháy mắt xỏ xuyên qua đầu Dino làm hắn tử vong trong nháy mắt! Điều khiển tay phải là não trái, đem não trái nháy mắt xuyên thấu, thần kinh liền không thể phản ứng khiến cánh tay chấp hành mệnh lệnh. Huống chi lúc đó vẫn còn cách 1 khe hở. Đối với Mộc Lam, hắn quay đầu lại chính là mục đích này. Loại hành động nhìn như vô hại này ngược lại càng dễ làm người khác khinh thường, nếu mở miệng nói “Sau lưng ngươi có người kìa ” chỉ có ngốc tử mới mắc mưu.

“Đinh đương ”!

Thanh kiếm rơi trên mặt đất. Mà trên gương mặt Mẫn Hà lây dính rất nhiều máu tươi!

Nàng sững sờ nhìn Dino té trên mặt đất, chết không nhắm mắt biến thành một khối thi thể. Còn cánh tay địa ngục do Mộc Lam điều khiến giết chết hắn cũng đã biến mất![ chưa xong còn tiếp......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.