Chương trước
Chương sau
Giờ khắc này, Vân Tùng Quân cùng Lý Gia Hân có thể nói ngay cả hô hấp cũng dừng lại.

Lúc này bọn hắn không ngừng nhìn về phía xúc xắc trong tay Lý Tín Lăng mà tán thưởng, quả nhiên là vật nguyền rủa cấp cao! Danh hào“Bất tử Tu La” quả nhiên danh bất hư truyền! Vân Tùng Quân đối với cảm giác ghê tởm khi nuốt miếng máu trong mồm kia đã ném lên chín tầng mây, trong lòng chỉ còn ghen tị, vì cái gì hắn không thể có vật nguyền rủa cấp lực như thế, vì cái gì hắn không thể trở thành diễn viên hạng A!

Giờ phút này Lý Tín Lăng bởi vì liên tục “chết” hai lần cho nên thân thể tương đối suy yếu. Lúc này, cho dù là mở to mắt cũng phải dùng lực. Hiển nhiên, nhục thể tuy rằng đã phục hồi như cũ, nhưng tinh thần tiêu hao rất lớn. Bất quá, điều này đối với nguyền rủa của xúc xắc không hề ảnh hưởng. Hắn đem xúc xắc kia thu vào trong vòng tay xương người, chung quy thời gian vẫn còn dài, vẫn có phiêu lưu nguyền rủa bị sống dậy.

Cứ như vậy, trong phòng tạm thời lâm vào một mảnh yên tĩnh.

“Ngươi nói...... Có thể thật sự là quỷ hay không?”

“Như thế nào có thể a! Chính ngươi ngược lại bị hù dọa rồi hả?”

Lý Gia Hân lúc này lôi kéo Vân Tùng Quân, nhìn cửa ra vào nói:“cứ để cho tên Trương Kiệt đợi ở ngoài một hồi đi!”

Lúc này hắn cùng Vân Tùng Quân đều suy nghĩ, cứ như vậy kết thúc sao? Quỷ hồn bên ngoài… sẽ không tiến vào đây đó chứ? Lúc này bọn họ bỗng nhiên nghĩ tới, trong phim kinh dị thường quỷ hồn sẽ xông vào bằng 1 đường khác, liền vội vàng nhìn về phía cửa ra vào!

Cửa sổ lúc này đã bị bức màn che lại, Lý Gia Hân vươn tay kéo ra một khe hở nhỏ. Hắn một bàn tay kéo bức màn, một bàn tay để vào quần túi cầm chặt vật nguyền rủa.

Bức màn bị kéo ra, ở bên ngoài...... Là ruộng mát, trăng sáng sao thưa. Chỉ là một mảnh yên tĩnh, ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng không nghe thấy. Xung quanh nhà dân đã tắt đèn hoàn toàn. Mọi thứ đều rất an bình.

Thế nhưng Lý Gia Hân cũng không phải loại ngu ngốc. Có thể sống đến lúc được biểu diễn trong một bộ phim kinh dị khó giải, cho dù chỉ là vai diễn hạng 2,3 nhưng cũng phải có một điểm năng lực, sao có thể bị những thứ ngoài mặt như thế này lừa gạt? Cho dù Lý Tín Lăng mạnh mẽ như thế nào, hắn cũng không có khả năng hóa giải mọi thứ dễ dàng như thế. Hắn so với Vân Tùng Quân lúc nào cũng chỉ biết ghen tị với người khác kia, thực lực hơn được bao nhiêu?

Quả nhiên, ước chừng một phút đồng hồ sau. Tay nắm cửa lại lần nữa chuyển động!

Lần này, Vân Tùng Quân hoảng sợ đến mức thiếu chút nữa thét chói tai, trốn toàn thân vào trong chăn, bị Lý Gia Hân đá một cước, mới nhớ lúc này hắn vẫn phải biểu hiện rằng người bên ngoài là “Trương Kiệt”.

Bất quá cứ tiếp tục như vậy hắn vẫn phải đi ra mở cửa. Chung quy không có chứng cứ chứng minh thứ bên ngoài là quỷ mà không phải người. Xúc xắc đen không phải máy kiểm tra quỷ hồn, Lý Tín Lăng cũng không phải Linh môi sư, lý do cho sự sợ hãi của hắn là do 4 tiếng gõ cửa kia, lý do này tuy có chút gượng ép những vẫn có thể chấp nhận được không bị Ng. Hơn nữa một khi hắn đi ra mở cửa, chẳng phải muốn chết sao? Hơn nữa quan trọng là… giường ngủ của Vân Tùng Quân cách cửa gần nhất! Còn Lý Tín Lăng ngủ trên giường Kim Thư Đông lại là vị trí trong góc nhà, cái này cũng do bọn hắn ức hiếp, khi dễ Kim Thư Đông, cố ý để hắn ngủ trong góc nhà.

Chẳng lẽ cái này chính là thứ gọi là không tìm chết sẽ không chết?

“A...... cái tên Trương Kiệt này...... cứ để hắn ở ngoài một hồi đi!” Lý Gia Hân không đi để ý tới Vân Tùng Quân, mà tự suy nghĩ ra lời kịch, muốn kéo dài thời gian.

Lý Tín Lăng đối với điều này cũng nằm trong dự kiến, đợt nguyền rủa đầu tiên là đợt công kích yếu nhất, trong phim kinh dị khó giải có thể 1 đòn chiến thắng cũng thật quá khoa trương. May mà còn có bốn đợt nguyền rủa nữa, hắn có thể từ từ hưởng thụ.

Tay nắm cửa không ngừng rung lên, cộng với tiếng đập cửa cực kỳ dồn dập!

Giờ khắc này, đám người Vân Tùng Quân đã ngồi không yên. Nếu lúc này đối phương là Kim Thư Đông thì còn dễ nói, không ra mở cửa còn có thể nói là cố ý chỉnh hắn, thế nhưng Trương Kiệt lại hoàn toàn bất đồng, hắn cùng Vân Tùng Quân, Chu Đào, ba người có quan hệ không tệ chút nào, không có lý do gì cứ nhốt hắn ở bên ngoài như vậy a! Nếu cứ mãi chần chừ không đi mở cửa, chỉ sợ sẽ NG!

Nói thực, hai người hiện giờ đang suy nghĩ như thế nào để bảo mệnh, vấn đề NG hay không đã không còn quá quan trọng nữa!

Chỉ là, phải mở cửa...... chẳng lẽ gọi Lý Tín Lăng đi làm? Vạn nhất hắn không chịu? Cục diện này, kẻ nào đi mở cửa người đó chết không cần nghi ngờ!

Cho nên, hai người đều hướng về phía Lý Tín Lăng nhìn hắn, chỉ mong hắn đưa ra chủ ý. Nhưng đúng lúc này, tiếng đập cửa dồn dập nhanh chóng đình chỉ! Giống như thời điểm đang xem truyền hình, có người ấn nút pause!

Lúc này sau lưng Vân Tùng Quân cơ hồ đã bị mồ hôi lạnh làm ướt nhẹp. Cũng may điều này không xuất hiện trước màn hình nên không đến mức NG. Đợt công kích nguyền rủa thứ hai, có hiệu lực!

Trên thực tế, Vân Tùng Quân cùng Lý Gia Hân cũng không biết xúc xắc mầu đen có bao nhiêu tác dụng, Lý Tín Lăng chưa bao giờ công khai nói điều này cho bất cứ ai, hơn nữa vừa rồi chỉ là một mảnh hắc ám, bọn họ cũng không biết điểm số xúc xắc là bao nhiêu, Lý Tín Lăng cũng không nói cho bọn họ. Nên 2 người không biết, tác dụng cường hãn của xúc xắc đến tột cùng là như thế nào. Thế nhưng sau khi nhìn thấy hiệu lực lần thứ hai, cũng khiến bọn họ có niềm tin rất mạnh mẽ.

Nhưng bọn họ không biết, dựa trên nền tảng lý giải công dụng xúc xắc đen của Lý Tín Lăng, hắn lại mảy may không có chút thả lỏng. Kế tiếp, chắc chắn sẽ có đợt tấn công thứ ba, đợt thứ tư cùng đợt thứ năm cùng nhau công kích, theo lý thuyết, vượt qua một đoạn nguy nan này, hẳn là không khó...... Nhưng có một chút, lại không thể xem nhẹ. Trương Kiệt được Mộc Lam cùng Grandier cùng nhau bảo vệ, mà vẫn chết! Hai người kia là loại nhân vật nào? Lý Tín Lăng để tay lên ngực tự hỏi, thực lực của hắn khẳng định không bằng một phần mười của một người trong đó, huống chi là hai người liên thủ? Hơn nữa, sau khi thất thủ, lại không có trở về tính toán kế sách! Nếu đến cả hai người cũng thúc thủ vô sách, như vậy Lý Tín Lăng được tính là cái gì?

Nhớ lại, lúc trước trong [ Ác Ma tiêu bản ], Lý Tín Lăng luôn miệng nói, cùng với Hầu Tước kết minh bình đẳng, hắn hoàn toàn chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Khi đó, hắn tự nhận mình là một trong những diễn viên hạng A, thực lực cũng có chút không tầm thường, tuy rằng ngẫu nhiên nghe nói qua cấp bậc “Ảnh đế” nhưng nhận thức việc này không đủ nghiêm trọng, cho rằng chỉ là vài người có thực lực tương đối mạnh hơn những diễn viên hạng A nên tự cao tự đại, tự mình phong hào mà thôi. Thế nhưng khi cùng Hầu Tước chân chính tiếp xúc, và trong [phòng học dị độ] này, gặp gỡ cao tầng của Đọa Tinh doanh mới khiến hắn rõ ràng, ảnh đế cũng không phải là những diễn viên hạng A có thể hy vọng đạt tới!

Quả nhiên...... Suy nghĩ của hắn chỉ mới qua mấy chục giây đã bị tiếng gõ cửa dồn dập...... Không bằng nói là tiếng muốn phá cửa bên ngoài, kéo về thực tại!

Rõ ràng đợt nguyền rủa thứ 2 đã mạnh hơn rất nhiều! Hơn nữa năm đợt nguyền rủa, bản thân nó cũng thuộc về 1 loại nguyền rủa, và nó không bị ảnh hưởng của nguyền rủa giảm dần! Nhưng so với lần đầu tiên, cách 1 phút đồng hồ mới gõ cửa thì lần này… chỉ mới trôi qua mấy chục giây!

Bất quá, Lý Tín Lăng có thể sống đến ngày hôm nay, sinh tử hắn trải qua đã nhiều đến không thể đếm xuể, sớm luyện thành tinh thần sắt thép cứng cỏi, sao có thể bởi vì điều này mà suy sụp?

Nhưng...... Hiện tại phiền toái đó là Lý Gia Hân cùng Vân Tùng Quân!

Giường ngủ cách gần cửa, hơn nữa Lý Tín Lăng sắm vai Trần Lễ Khiêm tối nay là tới ở nhờ. Thuận tình thuận lý, người nên mở cửa phải là Vân Tùng Quân, mà hắn cũng chính là người đề xuất chơi trò này!

“Trương Kiệt” đã muốn phá cửa xông vào rồi, còn không chịu đi mở cửa, dù có thế nào cũng không thể nói nổi!

Nói cách khác hắn còn không đi mở cửa, hậu quả sẽ như thế nào?

NG? Hoặc là chết?

Lúc này đợt nguyền rủa thứ ba rốt cuộc cũng có hiệu lực, tiếng đập cửa dừng lại.

Nhưng...... điều này có thể duy trì được bao lâu?

“Hắn...... sẽ không phải là quỷ chứ? Nếu là Trương Kiệt vì cái gì từ đầu tới đuôi...... không nói một lời?”

Lý Tín Lăng nói ra những lời này, mới khiến Vân Tùng Quân thông suốt, đúng vậy. Còn có một chiêu này! Bởi vậy không đi mở cửa cũng là giải thích hợp lý!

Kỳ thật Hầu Tước ngay từ ban đầu đã nghĩ đến rất nhiều kế sách để không đi mở cửa, tất cả đều mang ra dạy bảo Lý Tín Lăng. Nhưng Lý Tín Lăng đối với loại khai hóa này thật sự khó chịu. Nếu không phải cố ý dẫn dụ người khác NG cũng chết thì Lý Tín Lăng nói không chừng thật sẽ cố ý bức bách bọn hắn NG hoặc là đi ra mở cửa. Họ cũng chỉ là chó săn của Đọa Tinh doanh mà thôi, chết thì chết, thế giới này cũng đâu thay đổi.

Thế nhưng......

Vỏn vẹn mới có ba bốn giây qua đi, cửa lại kịch liệt bị đập phá, thậm chí bắt đầu phát ra những tiếng ong ong!

Một chớp mặt này sắc mặt Vân Tùng Quân trắng bệch, vội vàng hỏi:“Ngươi...... Ngươi là Trương Kiệt đúng không? Nếu đúng thì trả lời 1 câu!”

Không có bất cứ hồi âm.

Sắc mặt 2 người đều không còn chút máu..

Lúc này, nếu vì sợ người bên ngoài là quỷ nên không ra mở cửa cũng là điều thường tình. Không nên nghĩ rằng mọi người bình thường tin vào khoa học nên không sợ ma quỷ mà nhầm, dưới hoàn cảnh này, cho dù là người theo chủ nghĩa duy vật cũng không dám đi mở cửa! Sợ hãi với 1 thứ không biết, chính là bản chất của con người!

Vì thế, Vân Tùng Quân cùng Lý Gia Hân liếc mắt nhìn nhau, đơn giản nhảy tới trốn trên giường Lý Tín Lăng, ba người cùng tựa vào cùng nhau!

Kế tiếp, tiếng đụng cửa không đình chỉ một chút nào, ngược lại càng kịch liệt hơn!

Không có khả năng......

Không có khả năng!

Thậm chí đợt nguyền rủa thứ tư, thứ năm đâu?

Vì cái gì hoàn toàn không có hiệu quả?

Lý Tín Lăng lúc này mới chính thức hiểu được, trong bộ phim [phòng học dị độ] này, danh hào “Bất tử Tu La” chẳng qua cũng chỉ là một câu nói mà thôi!

Cánh cửa bị bung ra, chỉ là vấn đề thời gian.

Hắn nắm chặt vòng tay xương người, quyết định dùng vật nguyền rủa mới. Tuy rằng...... Hắn không có bao nhiêu tin tưởng.

Rốt cuộc, khóa cửa cũng bị phá hỏng! Cánh cửa trước mắt trong nháy mắt muốn bật ra......

Bỗng nhiên một đạo hắc ảnh xuất hiện bên trong phòng!

Trong một khắc khi cánh cửa bị mở tung ra, bên ngoài......

Không có một bóng người!

“Ngươi...... Ngươi là?”

Trong bóng đêm, người kia quay đầu lại nhìn Lý Tín Lăng.

Người kia, có gương mặt cực kỳ khủng bố, tựa như chính là Ác Ma Địa Ngục! thế nhưng, nháy mắt sau đó khuôn mặt đã trở lại thành một gương mặt tuấn mỹ.

Hầu Tước Heine!

Dĩ nhiên là Hầu Tước, hơn nữa hắn phóng ra là nguyền rủa của gia tộc Asmissen Northfield!

Hầu Tước biết, hắn vừa rồi chặt đứt liên hệ giữa 1 thời không khác cùng thời không hiện tại, nguyên nhân vì thời không bất đồng, cho nên mới cần phá cửa ra thì mới có thể xâm nhập. Đây mới chỉ là đòn sát thủ đầu tiên mà hắn phóng ra. Mà lúc trước, cũng bởi vì liên hệ thời không còn chưa hoàn toàn liên thông, cho nên mấy nhóm nguyền rủa ban sơ mới có hiệu lực!

Cảm ứng Linh môi của hắn biết công kích nguyền rủa thứ nhất không bằng lần thứ ba, vì thế liền vận dụng bản đồ cấm kỵ Kim Cực Thọ giao cho hắn, trực tiếp tiến vào nơi này!

Hắn không để Diệp Tưởng tham dự, quả nhiên chính xác.

Ở trong bộ phim kinh dị này, từ cấp bậc ảnh đế trở xuống......

Đều là pháo hôi![ chưa xong còn tiếp......]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.