Chương trước
Chương sau
Dưới màn đêm Quảng Nguyệt trung học, giờ phút này, một mảnh yên tĩnh.

Tại cửa ra vào Quảng Nguyệt trung học, phía bên trái tòa nhà giáp. Vị lão sư phòng sự vụ kia hẳn họ Lưu. Sự xuất hiện của hắn thực làm người khác để ý. Đương nhiên, điều này cũng rất có khả năng xúc tác phát sinh hiện tượng nguyền rủa.

Việc này rất cấp bách, hắn nên bàn bạc với Hầu Tước cùng nhau hành động cho thỏa đáng. Nhưng đám người Diệp Tưởng lại không có lý do gì chủ động đi tìm Hầu Tước, cự ly không đủ cũng vô pháp gửi đi tin nhắn. Chung quy từ tòa nhà giáp đến tòa nhà ất có 1 khoảng cách nhất định. Muốn gửi tin nhắn đi, đại khái yêu cầu cự ly giữa 2 diễn viên thẳng tắp không vượt quá 10m, nếu tình huống xuất hiện nguyền rủa dạng không gian, cự ly sẽ giảm thêm 1 bước nữa.

Đối với Diệp Tưởng mà nói, Vân Tùng Quân và Kim Vân Hạo đều không tính là diễn viên hạng A, vật nguyền rủa trên người thậm chí chỉ có loại khu quỷ thông thường, trong bộ phim này không khác gì pháo hôi. Bất quá, có Thợ săn Ác Ma đi cùng, Vân Tùng Quân bí quá hoá liều quyết định, vạn nhất gặp may mắn, đạt được vật nguyền rủa thì sao? Nói không chừng, có khả năng trở thành diễn viên hạng A, thậm chí càng được coi trọng hơn nữa! Cho dù không lấy được vật nguyền rủa, chủ động sinh tồn trong tình huống nguy hiểm cũng có thể đạt được vé chuộc cái chết tương đối cao, dưới tình huống xấu nhất còn có đả thủ miễn phí, Diệp Tưởng bên người, hạn độ thấp nhất chưa hẳn đã chết!

Vân Tùng Quân là diễn viên dưới trướng Đọa Tinh trận doanh của Diệp Tinh Vẫn. So sánh với Diệp Tinh Vẫn và Lê Minh, thực lực của Vân Tùng Quân quả thật rất bình thường, cá nhân hắn ngược lại rất ghen tỵ Diệp Tinh Vẫn, người này căn bản không có gì đặc biệt, vì cái gì lại được Mộc Lam đại nhân ưu ái. Thậm chí được tài bồi. Thực lực xưa đâu bằng nay. Trở thành 1 trong những người có thực lực tối cường trong số những diễn viên hạng A! Hơn nữa, hắn tương đối bất mãn Diệp Tinh Vẫn quá mức bảo thủ, không muốn chủ động biểu diễn thực lực, chẳng phải chỉ vì cái chết của Kim Tứ Quý thôi sao? Vì nữ nhân đó mà Diệp Tinh Vẫn đến giờ vẫn không thanh tỉnh!

Ngược lại với Vân Tùng Quân, Diệp Tưởng vẫn bảo trì được tỉnh táo, gửi đi tin nhắn cho:“Chiến lực trước mắt của chúng ta còn chưa đủ, chí ít phải ba diễn viên hạng A mới được!”

Diệp Tưởng không phải ngu ngốc. Hắn biết rõ, thực lực của mình tuy rằng gần như đứng đầu trong những diễn viên hạng A, nhưng so với tứ đại ảnh đế căn bản không tính là gì! Bộ phim kinh dị này, tuyệt đối không phải [ quỷ tế 3] có thể so sánh! Cứ trực tiếp xâm nhập như vậy, ai cũng không biết chuyện gì sẽ phát sinh!

Thế nhưng, Vân Tùng Quân lại không chút để ý tới Diệp Tưởng. Thanh danh của Thợ săn Ác Ma ngập trời, nhưng dù gì hắn cũng không được phép làm tổn thương mình, mọi người là trận doanh đối địch, vốn dĩ đã không chết không ngừng. Làm gì cần phải để ý tới hắn? Vì thế liền trực tiếp trả lời:“Không được, đây là cơ hội tuyệt hảo. Nói không chừng có thể đụng tới căn nguyên nguyền rủa!”

“Thông tri cho những diễn viên hạng A khác hành động!”

Vân Tùng Quân càng không kiên nhẫn, mà Diệp Tưởng lại cái gì cũng không thể làm. Ác Ma chi nhãn tuyệt đối không thể sử dụng trước mặt người này, nếu cường hành dùng Ác Ma chi nhãn mệnh lệnh cho hắn, có khả năng phạm tới quy tắc, hậu quả phạm phải quy tắc chính là chết! Vân Tùng Quân chính vì hiểu điểm này nên mới không thèm sợ! Nếu hắn là người của Khu Ma trận doanh thì không nói, nhưng cố tình lại là người của Đọa Tinh trận doanh, lại càng thêm không để ý đắc tội với Diệp Tưởng. Dù sao giữa đọa tinh trận doanh và Thợ săn Ác Ma chính là không chết không ngừng, làm gì cần phải để ý đắc tội nhiều hay ít? Về phần Kim Vân Hạo, cũng hoàn toàn tán thành, hoàn toàn không có chủ kiến. Hoặc là nói, ý tưởng của hắn cũng giống như vậy.

Diệp Tưởng hiện tại một thân bản sự, đối mặt với 2 tên hề ngốc nghếch thực lực còn không phải là diễn viên hạng A này, thế mà bất lực! Lấy tính cách yếu đuối của Kim Thư Đông, quả quyết không có khả năng rời bỏ Vân Tùng Quân. Nói cách khác, hắn chỉ có thể đi cùng Vân Tùng Quân theo dõi Lưu lão sư, xem xem đến cùng phát sinh chuyện gì!

Diệp Tưởng nhớ kỹ Vân Tùng Quân này. Trong bộ phim tiếp theo nếu vẫn là trận doanh đối địch, hắn nhất định sẽ chính tay đâm chết người này! Đương nhiên, tiền đề là tên này có thể sống sót qua bộ phim này!

Vì thế, cứ như vậy, Diệp Tưởng, Vân Tùng Quân cùng Kim Vân Hạo đi vào từ phía bắc tòa nhà giáp.

Sau khi đi vào, ba người dọc theo cầu thang tiến lên phía trên. Ngẩng đầu lên có thể từ khẽ hở của tay vịn nhìn thông lên trên.

“Lão sắc quỷ này, sau khi xem phim xong, muộn như thế còn tới trường làm gì?”

Vân Tùng Quân liếm liếm môi, quay đầu nhìn Diệp Tưởng. Thẳng thắn mà nói, trong lòng hắn vẫn có chút sợ, vật nguyền rủa của hắn tổng cộng có ba kiện, trong đó hai kiện là loại đặc dị, một kiện là loại khu quỷ, loại đặc dị vừa không phải là hệ thời gian cũng không phải hệ không gian, cho nên chỉ là pháo hôi. Bất quá, có Thợ săn Ác Ma Diệp Tưởng bên cạnh, ít nhất bảo mệnh là không có vấn đề!

Ba người bước đi rón ra rón rén, bất quá tốc độ cũng mau chóng tăng lên. Diệp Tưởng đã đem lưới cảm giác hoàn toàn phóng thích, tập trung vào tên lão sư!

Vì thế, ba người… cứ như vậy, đi tới lầu 4!

“Ân? Lão sắc quỷ kia đâu? Đi qua bên kia hành lang rồi sao?”

Vị trí đầu cầu thang vì bị 1 phòng học nằm chắn 1 bên lối đi, cho nên nhìn không được rõ ràng lắm.

Lại một lần nữa trong đêm đen đi lên tầng 4, tràng cảnh này không khỏi làm Diệp Tưởng nhớ lại giấc mộng đêm qua. Mà trong lưới cảm ứng, vị lão sư kia đã biến mất!

Hắn đi nơi nào rồi?

“Đi tìm!”

Vân Tùng Quân vội vàng chạy qua, Diệp Tưởng cũng theo sát sau đó.

Giờ phút này, trong trường học tối om, hành lang tràn ngập khí tức lành lạnh. Mà chạy tới phía hành lang bên kia chính là “phòng học dị độ”!

Không bao lâu sau liền chạy đến cuối lối đi, Diệp Tưởng nhìn thoáng qua bên trong phòng.

Bên trong không hề có bất cứ biến hóa nào.

Diệp Tưởng bước vào phòng học. Bất kể thế nào, phòng học chính là mấu chốt. Đối với Diệp Tưởng trước mắt, mặc kệ trong phòng học này có cái gì, hắn đều tự tin có thể thoát ra hoàn hảo, chung quy hắn còn con bài hắc động chưa lật, hơn nữa, Dạ Huyết cường đại xưa đâu bằng nay.

Lúc này, bảng đen được lau rất sạch sẽ, dấu tay máu đã hoàn toàn biến mất. Ở trên bàn, không hề có thứ gì lưu lại.

Cái gì cũng không có. Trong lưới cảm giác, không tìm thấy bất cứ linh thể nào. Không có nửa phần dấu hiệu thuộc về nguyền rủa tồn tại.

Diệp Tưởng từ phòng học bước ra ngoài.

Nhưng mà...... Vân Tùng Quân và Kim Vân Hạo,

lại biến mất trong lưới cảm giác của hắn!

Hai người bọn hắn đi nơi nào rồi?

Diệp Tưởng vội vàng chạy xuống cầu thang, nhưng đúng lúc này, hắn nghe được một tiếng kêu to.

“Cứu mạng...... Cứu mạng a!”

Bên trong tiệm thuê sách, hắn đã từng nghe qua

thanh âm của Lưu lão sư. Đây rõ ràng chính là

thanh âm của hắn! Diệp Tưởng không hề suy xét, lập tức phóng xuống dưới lầu!

Hắn vừa chạy tới lầu 3, liền nghe thấy 1 tiếng hét thảm.

Diệp Tưởng cấp tốc vọt tới mặt bên kia hành lang hình chữ L! Ở đầu cầu thang hắn nhìn thấy Lưu lão sư.

Hắn ta đang cuộn mình lại, cả người vô cùng nhợt nhạt, dường như máu toàn thân đều bị hút đi, nằm trên mặt đất.

Đã không còn hơi thở.

Sự cảnh giác của Diệp Tưởng nâng lên cao độ!

Ở gần nơi này… ở gần nơi này...... kẻ giết Lưu lão sư đang ở gần nơi này!

Nhưng vì cái gì hiện tại đã có người chết? Không phải nói ba ngày sau sao? Hay là, 3 ngày sau là nguy hiểm chỉ nhằm vào Kim Thư Đông?

Bất quá bởi vậy có thể tìm được không ít đầu mối. Hầu Tước có thể chất linh môi đứng đầu, chỉ cần tiếp xúc với khối di thể này, không, cho dù là tiếp xúc với mặt sàn hay vách tường đều có thể biết, lúc trước rốt cục đã phát sinh chuyện gì!

Hiện tại phải lập tức đi tìm Hầu Tước!

Diệp Tưởng đầu tiên biểu hiện ra phản ứng Kim Thư Đông nên có, mở họng hét ầm lên, sau đó xông thẳng xuống cầu thang!

Lúc này lão sư đều đã tan tầm, như vậy, chạy

tới tòa nhà ất tìm Tôn Di Tinh cũng là điều bình thường. Chạy xuống lầu 2 liền trực tiếp vọt tới cầu thang nối với tòa nhà Ất.

Bất quá vừa chạy đến đầu cầu thang tầng 2, hắn liền nhìn thấy Hầu Tước, Mộc Lam và 1 đoàn người mau chóng đuổi tới!

Có Hầu Tước và Mộc Lam 2 vị ảnh đế ở đây, càng không cần phải lo lắng điều gì!

“ Lớp trưởng, không tốt! Xảy ra chuyện rồi!”

“Đến cùng làm sao?” Hầu Tước lập tức hỏi:“Xảy ra chuyện gì?”

“Chết, có người chết! Các ngươi đi theo ta!”

Tiếp đó, Diệp Tưởng lại lần nữa chạy lên lầu ba.

Nhưng vừa lên tới lầu 3, Diệp Tưởng lại giật mình.

Bởi, thi thể Lưu lão sư đã hoàn toàn biến mất!

Thời điểm Hầu Tước chạy tới lầu 3 nhìn thấy 1 màn như vậy liền hỏi:“Ngươi nói có người chết? Ai chết?”

“Không có khả năng, ta vừa nhìn thấy chỗ đó, có 1 thi thể......”

Hầu Tước hướng về phía Diệp Tưởng chỉ, đi qua, lấy tay tiếp xúc với mặt đất, thể chất linh môi hoàn toàn phát động.

Thế nhưng......

Không thu hoạch được gì!

Cái gì cũng không nhìn được! Căn bản không hề có thi thể nào hết!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.