Trong tình trạng không có kịch bản thì việc phải đóng ra sao thật ra không phải là chuyện dễ dàng gì cho cam. Kịch bản thường là tài liệu tốt nhất để diễn viên có thể phán đoán ra và phỏng theo tính cách và hành vi của nhân vật,cho nên khi tình tiết hoàn toàn thoát ly khỏi kịch bản, diễn viên phải nghiền ngẫm logic hành vi của nhân vật, hơn nữa việc mất đi ưu thế biết trước tình tiết cũng khiến diễn viên cũng thường rơi vào thế bị động.
Lý Duy Tư hiểu rõ hơn ai hết về việc này.Trong quá khứ,hắn là người mà xưa này làm việc gì cũng cẩn thận và chặt chẽ. Hầu Thiên Bạch cũng có độ tuổi xấp xỉ hắn khi bước chân vào « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13, nhưng y là người quá xốc nổi, chỉ biết nghe ý kiến của Phương Lãnh.Sau này vì 1 lòng muốn bắt chước Phương Lãnh nên y đã phải bỏ mạng 1 cách đáng tiếc trong 1 bộ phim kinh dị tương đối dễ, thậm chí ngay cả vật bị nguyền rủa của bản thân cũng làm lợi cho Diệp Tưởng,và trở thành « vốn » thiết yếu để Diệp Tưởng chuyển hoá thành quỷ sai. Còn Lý Duy Tư thì khác : cho dù hắn và Hầu Thiên Bạch cùng tuổi khiến khó tránh được việc hắn cũng có chút bồng bột nông nổi của người trẻ tuổi, nhưng những gì mà cha hắn gặp phải trong hiện thực đã khiến hắn ngộ ra được 1 điều – cho dù sống ở chỗ nào,người ta cũng cần phải học cách ẩn nhẫn, cẩn thận,và nắm chắc đại cục.
Thế nhưng, Lý Duy Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2277747/quyen-8-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.