Nơi đây là vùng giáp ranh giữa 2 tỉnh Hồ Nam và tỉnh Hồ Bắc.
Nơi này có chút khác biệt với thế giới thực ở chỗ diện tích của nó phải rộng hơn trong thực tế đến mấy lần.Nơi đây được bao phủ bởi đồi núi,khiến nó trở nên hẻo lánh, lại cộng thêm việc là vùng giáp ranh giữa 2 tỉnh khiến việc quản lý hành chính ở đây trở nên rất lỏng lẻo.Dân cư sống ở chỗ này cũng tương đối thưa thớt.Chỉ có 1 số người cao tuổi mới tiếp tục sống ở chỗ này. Nơi này cũng không có nhiều khu dân cư,hơn nữa lại gặp vấn đề thiếu nhân lực để phát triển kinh tế đâm ra nơi này nghèo vẫn hoàn nghèo. Tuy vậy định nghĩa « huyện nghèo » do chính phủ Trung Quốc định ra còn lâu mới nghèo khó đến độ như nơi đây.
Bởi vì cách phân chia địa giới hành chính tương đối hỗn loạn khiến 1 số vùng nông thôn nằm lọt thỏm trong chốn rừng sâu núi thẳm.Tên 1 số con đường, tên 1 số thôn làng cũng trở nên hỗn loạn. Chúng không có tên trên bản đồ,mà trên đường cao tốc cũng không thấy bản chỉ đường,thành ra nếu không có người dân bản xứ dẫn đường, người từ bên ngoài tới phải nói là nửa bước cũng khó đi.
-Phù…
Hai bên quốc lộ lúc này không một bóng người. Phạm vi xung quanh là những dãy núi cuộn mình vào nhau.Không gian có vẻ vô cùng hoang vu,chỉ có đất đá và bùn.
Một người đàn ông có gương mặt ngăm đen, thoạt nhìn khoảng 40 tuổi đang hút thuốc bám theo sau 1 người đàn ông cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2277743/quyen-8-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.