Muốn tổ chức 1 đội khảo sát cũng không phải là chuyện đơn giản.Nhưng dù sao cũng chỉ là 1 bộ phim, cho nên kịch bản cũng không thể dành quá nhiều thời gian để tổ chức 1 đội ngũ như vậy được.Do đó 1 số bug nhỏ về mặt logic khó có thể tránh khỏi.Nói cho cùng thì 1 bộ phim không có bug nào vô cùng hiếm thấy. Bản thân hiệu ứng nhân vật chính vốn đã là 1 bug lớn nhất rồi.
Lúc này đám người Diệp Tưởng đã đi qua trạm thu phí thứ 2 và đi tới trạm nghỉ ngơi trên đường cao tốc.
Cảnh tượng 2 bên đường đi chỉ là cảnh núi rừng hoang vắng.Trên đường cao tốc bọn họ cũng chỉ mới chỉ gặp đúng 1 chiếc xe tải chở heo hơi.
Đoàn người rốt cuộc đi vào địa phận tỉnh Hồ Nam.
Sau khi đi tới trạm nghỉ ngơi,mọi người cũng thở phào nhẹ nhõm sau 1 ngày dán đít trên ghế xe. Trước mắt, người quyết định chuyến đi hoàn toàn là Diệp Tưởng.Danh hiệu « nhân vật chính » của Phương Lãnh trên cơ bản đã chuyển sang cho hắn,nhưng chuyện này cũng là lẽ đương nhiên.Phương Lãnh rất hiểu bản thân y vốn đã không thể coi như 1 nhân vật chính rồi.
Đồ ăn ở trạm nghỉ ngơi phải nói là đắt cắt cổ.Đồ ăn ở những chỗ khác bán đắt lắm cũng chỉ hơn 10 nhân dân tệ,nhưng ở chỗ này phải trả cao gấp mấy lần mới mua được. Nhưng cũng đành chịu vì nếu bạn không mua,bạn chỉ còn cách tới siêu thị mua mỳ ăn liền để bỏ vào bụng. Tống Tuấn Trúc quả thực là người lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2277730/quyen-8-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.