Ở «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19.
«Hầu tước» đang ngồi một mình ở trong phòng nhạc đệm đàn dương cầm.
Bản nhạc mà «Hầu tước» đang đệm là danh khúc « Ma Vương » của Franz Schubert. Bản nhạc có giai điệu khá ma quái này là danh khúc bất hủ của vị nhạc sĩ thiên tài người Áo. « Hầu tước » có 3 niềm đam mê lớn là mỹ thuật, thưởng thức rượu vang đỏ và âm nhạc nên y cũng đã từng mấy lần tới Viên - nơi được mệnh danh là thủ đô của âm nhạc. Cho dù là đàn dương cầm hay đàn violon y cũng đều biết chơi, tuy vậy «Hầu tước» am hiểu nhất vẫn là độc tấu đàn dương cầm.
Thủ khúc « Ma Vương » được sáng tác vào năm 1815. Khúc nhạc này lấy ca từ từ 1 bài thơ tự sự cùng tên của nhà thơ Johann Wolfgang von Goethe người Đức.Bài thơ này viết lên câu chuyện về 1 cậu nhóc do bị Ma Vương dụ dỗ,sau đó chết trong lòng của cha mình.Có thể nói khúc nhạc này là 1 thủ khúc có độ khó khi diễn tấu tương đối cao.
Trong khi đệm xong hợp âm cao nhất ở phần cuối của bản nhạc, «Hầu tước» bỗng nhiên nói một câu.
- Có vấn đề gì sao, Niệm Sinh?
Cái bóng của «Hầu tước» bên vách tường tự động gật đầu.
Mục đích của «Hầu tước» khi để Mạc Niệm Sinh sử dụng quỷ ảnh là để tránh cho có người phát hiện «Hầu tước» đang trò chuyện cùng người khác cho dù người kia có đi vào trong phòng.Hơn nữa tiếng nhạc có thể che dấu âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2277611/quyen-7-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.