- Ý của anh là sao Y Mông?
Trong quản trường nơi đặt ba pho tượng không đầu, Triệu Không Ảnh nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lý Mẫn Hà thật sự nói không muốn gặp tôi?
Trước cửa phòng của Lý Mẫn Hà đang đứng một người toàn thân trùm kín bởi lớp lớp vải đen. Không có phần nào trên người y lộ ra bên ngoài cả, ngay cả đôi mắt của y cũng không luôn. Người này chính là Y Mông. Cho tới lúc này y vẫn đứng gác trước cửa phòng Lý Mẫn Hà. Cho dù thời gian đã trôi qua hơn 20 giờ nhưng y vẫn không động đậy gì,thậm chí ngay cả việc ăn uống vệ sinh y cũng không làm.
Đáp lại câu hỏi của Triệu Không Ảnh là một cái gật đầu của Y Mông.
Hứa Tuệ lại một lần nữa chạy về phía Triệu Không Ảnh.
- Để chúng tôi gặp cô ấy đi!
Hứa Tuệ nôn nóng nói:
- Với bộ dạng hiện nay của Trương Hạo Thiên thì làm sao mà đi đóng phim kinh dị được cơ chứ?
Khi Triệu Không Ảnh và Y Mông đôi co với nhau thì cánh cửa đã mở ra.
- Được rồi Y Mông!
Lý Mẫn Hà bước ra ngoài. Đôi mắt ác ma trắng dã không có tròng đen của nàng khiến cho người ta cảm thấy lạnh người.
Thấy nàng đi ra, Triệu Không Ảnh cũng khẽ thở phào. Hắn hành lễ với Lý Mẫn Hà rồi nói:
- Mong ngài tha thứ cho sự vô lễ của kẻ hèn. Thật sự có chuyện cần ngài phải ra mặt......
Triệu Không Ảnh biết rõ, Lý Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2277573/quyen-7-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.