Mười phút không hề dài. Không lâu sau thì thời gian đã tới.
Lợi dụng khoảng thời gian này, Vũ Phàm đi rửa mặt sau đó chải qua đầu tóc và tận sức để bản thân lấy lại tinh thần. Đối với nàng mà nói, tinh thần là mấu chốt nhất, tinh thần nếu vẫn lâm vào trạng thái suy nhược này, đối với nàng thực bất lợi. Nàng cũng đưa ra hy vọng «Hầu tước» có thể mở rộng một điểm thời gian nghỉ ngơi, nhưng «Hầu tước» không có cho phép.
«Hầu tước» đang ép nàng. Tinh thần của con người tồn tại một giới hạn về khả năng thừa nhận. Nếu giới hạn này bị vượt qua thì hoặc là tinh thần của người đó sẽ hoàn toàn sụp đổ, hoặc là giới hạn sẽ được đẩy lên một ngưỡng mới. Thiên phú tinh thần của Ôn Vũ Phàm thật sự quá xuất chúng. Đưa mắt nhìn khắp 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục » thì gần như không thể nào tìm được một Ôn Vũ Phàm thứ hai. Cho nên, dù có thế nào, « Hầu tước » cũng nhất định phải bồi dưỡng nàng.
Chung quy cũng vì thiên phú của Ôn Vũ Phàm thật sự quá mức kinh người nên nếu nó được rèn giũa thì tương lai của Vũ Phàm không có giới hạn. Bởi vậy, « Hầu tước » mới có thể phá lệ nói với nàng những lời này. Người quen với «Hầu tước» đều biết rõ rằng «Hầu tước» ít khi thể hiện tình cảm với ai. Bề ngoài của y luôn có vẻ lãnh khốc giống như một cỗ máy chỉ biết ra lệnh. Thế nhưng Ôn Vũ Phàm lại khiến y thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2277556/quyen-7-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.