Sau NG, Triệu Không Ảnh lúc đó đang ở trong một văn phòng xa hoa trong khách sạn Hoa Đình cũng lấy làm ngạc nhiên.
Nhưng ngay lập tức Triệu Không Ảnh cũng ý thức được vấn đề!
“Hầu tước“!
Chiêu này của “Hầu tước” rất cao!
Quay lại trước khi công chiếu bộ phim [ Con đường của vong hồn] một giờ trước...
Trong «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19, “Hầu tước” đang ngồi trước một cây dương cầm đánh bản sonate [ Ánh trăng ] của Beethoven. Khả năng đánh đàn dương cầm của “Hầu tước” phải nói là số dzách, mà đúng lúc trong phòng nghỉ công cộng của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19 lại có một chiếc đàn dương cầm.
Sau khi bản nhạc được đánh xong, những người đứng nghe ở xung quanh vỗ tay rào rào, đặc biệt là Shirley với phong cách Gothic Lolita quen thuộc lại vỗ tay càng giòn hơn.
Một thiếu nữ da trắng với mái tóc vàng mà đôi mắt xanh điển hình của người phương Tây cười rồi nói bằng tiếng Anh:
- Cho dù có được nghe bao nhiêu lần ngài đàn bản nhạc này thì em cũng cảm thấy trong lòng rung động thưa ngài “Hầu tước”.
Nàng biết, “Hầu tước” trong hiện thực quả thực là một hầu tước. Y là một người Anh gốc Hoa. Gia tộc của y là một gia tộc thuộc tầng lớp quý tộc lâu đời tại Anh quốc. Cho nên ngay từ nhỏ ,”Hầu tước” đã học đánh đàn, và những bộ môn nghệ thuật trang nhã mà bất cứ một người thuộc giai cấp quý tộc nào cũng phải biết.
Hầu Tước chậm rãi rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2277315/quyen-6-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.