Đó là 1 đoạn đường xe lửa, hai bên là những đồng lúa thẳng cánh cò bay.
Một người thanh niên đang chống cằm, nhìn phong cảnh yên bình của đồng quê bên ngoài cửa sổ. Trên người y đang mặc 1 bộ âu phục màu đen, thậm chí ngay cả caravat cũng màu đen nốt.
Xung quanh y vẫn để ghế trống.
-Tôi trở lại rồi đây......thị trấn Bạch Hà, nơi mà tôi đã rời đi cách đây 7 năm.
Hắn móc ra từ trong túi bao thuốc lá, sau đó rút ra 1 điếu rồi sờ túi vải, lấy ra bật lửa để châm điếu thuốc.
Có lẽ đây là...... tình cảm của người con xa quê khi trở về quê nhà!
Cảnh sắc của quê nhà cũng đã có rất nhiều sự thay đổi. Cái ao làng ngày xưa trong ký ức của hắn cũng chẳng còn. Dù sao hiện tại hắn cũng chẳng còn là 1 thằng nhóc nữa mà đã là 1 anh sinh viên rồi .
Người thanh niên sau khi rít vài hơi thì dừng lại. Đôi mắt hắn khi nhìn ra cảnh sắc bên ngoài cửa sổ xe lửa có vẻ mơ màng. 7 năm rồi, nếu không phải bởi vì...... hắn cũng sẽ không trở về.
Bây giờ, hắn......
Cũng đã trở về .
Sau khi xe lửa vào ga, người thanh niên đeo trên người 1 túi hành lý to đùng xuống tàu. Những năm gần đâ đã quen với quang cảnh ngựa xe như nước của thành phố lớn , giờ bỗng nhiên trở lại quê xưa, y vẫn có chút cảm giác không hợp lắm. Quanh nhà ga có rất nhiều xe lam và xe ôm.Không ít bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2277174/quyen-5-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.