Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy bộ dạng như vậy của Đổng Ỷ Lam, mọi người cũng chẳng còn mấy hứng thú với Đổng Ỷ Lam. Cô tưởng cô là ai? Thiên kim đại tiểu thư sao? Không ra ăn cơm, chẳng lẽ còn đợi người ta bưng cơm rót nước mời đến tận miệng sao?

-Ngôi sao gì chứ ! Chúng ta làm sao có thể thảo luận với cô ta khi cô ta còn ở trong trạng thái thế này đây ?
Nhạc Lễ Thanh nhìn những diễn viên sẽ tham gia diễn xuất [ Trở về ] đã tập hợp ở trong phòng nghỉ công cộng rồi nói:
-Cô ta còn mang mấy bình rượu tây vào trong phòng. Không lẽ cô ta định say chết sao ?

-Đây cũng là vấn đề tố chất tâm lý thôi.
Bạch Vũ Sóc nói:
-Cô ấy đã quen với cuộc sống cao cao tại thượng rồi. Lần này xảy ra biến hoá lớn như vậy khiến cho cô ấy không kịp thích ứng về mặt tâm lý cũng là chuyện bình thường. Nhưng chúng ta cũng không thể mặc kệ để cô ấy cứ tiếp tục suy sụp như vậy. Dù sao lần này mọi người phải cùng nhau diễn xuất, .Tôi chỉ lo với tình trạng này,cô ấy sẽ đọc sai tên nhân vật thành tên diễn viên, sẽ gây ra ng thì nguy!

Lúc này mọi người mới tỉnh người.Đúng vậy,ng liên luỵ tới tính mạng của mọi người, không thể khinh thường được !

-Tôi xem như đã hiểu, mất đi ánh hào quang của mình, minh tinh cũng chỉ là 1 người bình thường.
Tề Tình Tình cảm thán nói:
-Anh thấy em nói có phải không anh Duy Tư ?

Nàng vòng tay ôm chặt lấy tay của Lý Duy Tư rồi dán người vào người hắn. Lý Duy Tư không phải không muốn tránh, nhưng sự cứng đầu của Tề Tình Tình vượt xa người bình thường rất nhiều. Cho dù hắn xô cô ta ra bao nhiêu lần, cô ta cũng tìm cách dính lấy hắn bấy nhiêu lần. Thôi cứ để cho cô ta ôm đi vì dù sao người chịu thiệt trong trường hợp này cũng chẳng phải là hắn. Nhưng Duy Tư hắn quả thực không có chút xíu mơ tưởng gì với Tề Tình Tình. Nếu chỉ tính về nhan sắc thì thật ra Tề Tình Tình cũng chỉ tạm được thôi.Chỉ số thông minh của người phụ nữ này quả thật thấp đến mức khiến người ta phát sợ, hơn nữa cô ta còn quá tự luyến về bản thân, rồi bám rịt lất hắn không buông. Lý Duy Tư cho dù có chọn bạn gái thì hắn cũng không chọn loại phụ nữ ngu ngốc như vậy.

-Minh tinh cũng chỉ là người thường thôi, chẳng qua là họ được lăng xê mà thôi. Những scandal phim và ảnh xxx đã chứng tỏ rằng tố chất của không ít ngôi sao còn kém hơn cả người bình thường !
Dương Hồng nói:
-Tôi chưa bao giờ thần tượng 1 ai cả , vì chuyện đó cũng chẳng có gì thú vị !

Bạch Vũ Sóc lên tiếng:
-Tóm lại, để tôi lên nói chuyện với cô ấy. Lúc đó mọi người đến đầy đủ rồi mở hội bàn luận để lên kết hoạch cho bộ phim mới thì hay hơn. Số lượng diễn viên lần này tương đối nhiều, nên chuyện thuê vật bị nguyền rủa cũng là 1 vấn đề quan trọng. Tôi đoán sẽ có không ít người phải chung nhau thuê 1 vật bị nguyền rủa, nên chưa biết chừng cũng phải cần cô Đổng góp vé chuộc cái chết.

Bạch Vũ Sóc nói rất có lý. Hiện tại đã không giống như trước, vật bị nguyền rủa rất khan hiếm. Cũng may mà trong [ Khách sạn ma ám ], họ lại thu được mảnh gương nhỏ bị Lâm Lam Huyên nguyền rủa.Không ít người đỏ mắt với mảnh gương đó vì chủ yếu khi họ nghe kể Lâm Lam Huyên làm sao giết người trong khách sạn, họ đều cảm thấy nữ quỷ này rất lợi hại. Nhưng chắc chắn 1 người không thể nào 1 mình thuê được. Những diễn viên mới chắc chắc phải góp vốn để cùng nhau thuê vật này.

-Có cần tôi đi cùng cô không?
Phương Lãnh nhìn Bạch Vũ Sóc rồi hỏi.

Vũ Sóc nhẹ nhàng lắc đầu rồi nói:
-Không cần đâu. Tôi và cô ấy đều là con gái nên nói chuyện có lẽ sẽ dễ hơn.

Sau khi Vũ Sóc rời đi, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.

Trong lúc này, Diệp Tưởng đang nhìn Ôn Vũ Phàm 1 cách chăm chú. Dù sao thì kể từ sau khi [ Xe khách khủng bố]được công chiếu, hắn rốt cục đã có cơ hội diễn chung 1 phim kinh dị với Ôn Vũ Phàm. Hắn không quên, trong [ Xe khách khủng bố ], khi hắn vừa bước chân vào thế giới của phim kinh dị, khi hắn gặp khó khăn thì chính Ôn Vũ Phàm-- “Giang Ấu Lâm” đã đưa tay ra cứu giúp hắn. Diệp Tưởng vĩnh viễn ghi vào tận trong tim thời khắc đó.

Lúc này hắn cũng khá gần với Ôn Vũ Phàm. Hắn tiến lại gần hơn rồi nói với nàng:
-Vũ Phàm ! Cô có cần thuê vật bị nguyền rủa không? Nếu cô không có vé chuộc cái chết,tôi có thể cho cô mượn 1 chút.

Ôn Vũ Phàm chỉ mới diễn được một bộ phim kinh dị, làm sao có thể có nhiều vé chuộc cái chết đây? Diệp Tưởng hiện nay tỏ ra sẵn lòng cho nàng vay tiền khiến người ta có chút kinh ngạc. Phải biết rằng, vé chuộc cái chết còn quan trọng hơn tiền tài rất nhiều.Trong thế giới thực,biết bao nhiêu người chỉ vì vay mượn tiền bạc của nhau mà trở mặt. Một diễn viên chủ động cho người khác mượn tiền đã là 1 chuyện rất khó tin. Tuy rằng chỉ cần đến ngày đối phương nhất định phải trả lại, nhưng rất nhiều người không muốn cho người khác vay tiền, hơn nữa cho dù cho mượn cũng sẽ tính lãi.

Ôn Vũ Phàm nhìn Diệp Tưởng rồi nói:
-Không cần đâu.

Tiêu Mộng Kì đã cho nàng một lượng vé chuộc cái chết tương đối lớn để nàng muốn làm gì thì làm. Vũ Phàm cũng đồng ý với Tiêu Mộng Kì sẽ toàn lực trợ giúp cho kế hoạch báo thù của nàng. Đối với Tiêu Mộng Kì mà nói, có thể có một người giúp đỡ là chuyện tuyệt đối có lợi , huống chi Ôn Vũ Phàm cũng là 1 diễn viên có tiềm lực. Còn Vũ Phàm giúp Tiêu Mộng Kì là vì nàng nhìn thấy sự cô độc khi bị cô lập trong lòng của Mộng Kỳ, cùng với sự quyết đoán của Mộng Kỳ.

Nhất là khi nghe được Bạch Vũ Sóc đề cập tới những chuyện mà nàng phải trải qua trước đó, Ôn Vũ Phàm đã sinh ra tưởng muốn giúp đỡ nàng.

-Đừng vậy mà !
Diệp Tưởng hơi bất ngờ :
-Cô đừng khách khí với tôi !

1 người đàn ông thường muốn làm một điều gì đó cho người phụ nữ mà y yêu thương. Diệp Tưởng đương nhiên cũng không ngoại lệ. Hắn đã bắt đầu yêu Ôn Vũ Phàm.

-Cám ơn anh Diệp Tưởng, nhưng tôi thật sự không cần.

Diệp Tưởng lo lắng nàng sợ không trả nổi lãi nên hắn lập tức nói:
-Tôi không lấy lãi đâu ! Vũ Phàm, cô cứ dùng đi,khi nào trả tôi cũng được!

Hắn nói câu này cũng khá lớn tiếng, nhưng những người xung quanh đều có thể nghe được.

-Tôi không có nghe lầm chứ?
Tề Tình Tình vốn là người rất nhiều chuyện,nên cô ta cao giọng khi nói câu này:
-Diệp Tưởng, anh,anh cho vay không tính lãi sao?

Vé chuộc cái chết cho người khác vay mà không tính lãi suất thì quan hệ của hai bên đã thân thiết lắm rồi! Đằng này còn thêm cả chuyện « trả lúc nào cũng được »!

Tề Tình Tình lập tức nói:
-Diệp Tưởng anh đang nghĩ gì vậy? Có chuyện tốt như vậy sao.Vậy anh cho tôi mượn 1 chút đi!

« Người không biết điều » chính là từ dùng để nói những người giống như Tề Tình Tình. Lý Duy Tư đánh giá cô nàng là người ngu ngốc tuyệt đối không oan.

Lúc này Lý Duy Tư cũng cảm thấy mất mặt do đó rũ ra định đứng dậy.Nhưng Tề Tình Tình nhất quyết không tha mà lập tức tóm lấy tay hắn rồi nói:
-Duy Tư, anh định đi đâu vậy? Anh đi đâu là em đi đấy!

Lý Duy Tư nhìn thấy những người xung quanh đưa mắt nhìn mình bèn tức giận nói với Tề Tình Tình:
-Buông tay ra!

Hắn sở dĩ dễ dàng bỏ qua cho Tề Tình Tình như vậy cũng là vì 1 nguyên nhân khá quan trọng : đó là dù sao lúc trước nàng đã cho hắn mượn dùng rất nhiều lần chiếc áo liệm bị quỷ ám. Lý Duy Tư tuy máu lạnh, nhưng hắn vẫn là người ân oán rõ ràng,vẫn còn có chút tính người. Vốn lúc này khi tham gia [ Trở về ], hắn cũng tính cho cô nàng mượn 1 trong 2 vật bị nguyền rủa của mình, nhưng hắn không ngờ cô nàng được hắn nhân nhượng thì càng lấn tới, càng lúc càng bám rịt lấy hắn.

Đám Phương Lãnh biết chuyện không nói làm gì, đám người mới thì chẳng ai biết gì cả. Cả đám cứ tưởng rằng hắn và Tề Tình là 1 cặp, nên cả đám quay ra nhìn hắn đợi câu giải thích của hắn.

-Duy Tư, anh làm sao vậy? Ngươi vì sao lại hét lên với em? Em đã làm sai gì sao?

Lý Duy Tư cố nén giận nói:
-Tề Tình Tình, đừng có ngồi gần tôi như vậy được không? Bên kia còn chỗ trống kìa, sao cô không qua đó ngồi đi? Tôi ra ngoài hút điếu thuốc,cô đừng bám theo tôi nữa!

Phương Lãnh nhìn thấy cảnh này cũng hiểu sự xấu hổ của Lý Duy Tư bèn giải vây cho hắn:
-Được rồi, cứ làm thế đi. Tề Tình Tình, cô ngồi xuống .

Ngoại trừ Tiêu Mộng Kỳ ra thì không ai trong rạp chiếu phim này dám không nghe lời của Phương Lãnh.Tề Tình Tình đương nhiên cũng không ngoại lệ. Thấy hắn lên tiếng, nàng đành ngoan ngoãn ngồi xuống.

Diệp Tưởng tiếp tục hỏi Vũ Phàm:
-Cô thấy sao?

-Thật sự không cần đâu ! Anh không cần phải lãng phí vé chuộc cái chết để giúp tôi làm gì.

Ôn Vũ Phàm đã nhận tiền của Tiêu Mộng Kì,hiện tại lại đi thu thêm tiền của Diệp Tưởng cũng không hay cho lắm. Nàng trước kia không hiểu cách kết giao với người khác nên đã phải chịu rất nhiều thiệt thòi, cho nên nàng cũng đã rút kinh nghiệm khi xử lý 1 số chuyện.

-Vé chuộc cái chết của cô lúc này cũng không nhiều đúng không?

-Có người đã cho tôi. Còn người đó là ai thì anh cũng đừng hỏi.

Câu trả lời này của Vũ Phàm khiến Diệp Tưởng bất ngờ. Hắn bất ngờ trở nên nhạy cảm hơn khi nghĩ tới chuyện đối phương có thể nào là 1 người đàn ông hay không? Điều này khiến hắn đột nhiên trở nên ghen tuông, đồng thời cũng khiến hắn cảnh giác. Hiện tại trong số những diễn viên nam trong rạp chiếu phim này, người có thể cho nàng vé chuộc cái chết đều không phải là nhân vật đơn giản. Không lẽ là Lý Duy Tư sao?

Hắn muốn hỏi xem đối phương là nam hay nữ, thì lúc này, Bạch Vũ Sóc dẫn Đổng Ỷ Lam đi tới. Lúc này Đổng Ỷ Lam có vẻ rất tiều tụy. Hai ngày nay nàng không ăn không uống, cộng thêm chuyện nàng uống quá nhiều rượu nên sắc mặt cũng khó coi hơn rất nhiều. Nếu chỉ nhìn qua thì có ai nhận ra đây là 1 minh tinh điện ảnh chứ?

-Được rồi.
Phương Lãnh lên tiếng :
-Người cũng đã đến đủ, chúng ta sẽ không tốn thời gian nói linh tinh nữa. Hội nghị lần này được mở vì mục đích thảo luận về bộ phim tiếp theo mà chúng ta sẽ quay -- [ Trở về ]. Chắc hẳn trong tay mỗi người đều có 1 áp phích tuyên truyền củaphim đúng không? Sau đây cho phép tôi chủ trì bắt đầu hội nghị......

Lúc này, hắn bỗng nhiên chú ý tới Lý Duy Tư đã ra ngoài hút thuốc.

-Duy Tư?

Lý Duy Tư đang châm thuốc lá.Khi nghe được tiếng của Phương Lãnh, hắn đang định đi vào thì bỗng nhiên, hắn cảm thấy cảm giác đau thấu tim truyền tới từ cánh tay trái !

Hắn đột nhiên trở nên hốt hoảng phải lập tức kiếm cớ:
-Phương Lãnh ! Tôi, tôi phải đi WC 1 lát! Mọi người cứ bắt đầu trước đi!

Sau đó hắn cắm đầu cắm cổ chạy về phòng mình ở lầu 4! Đồng thời hắn cũng lấy làm may mắn khi hôm nay hắn mặc áo dài tay.

Hắn kéo ống tay áo của tay trái, sau đó nhìn thấy trên cánh tay xuất hiện những vết thương chảy máu đầm đìa.Nhìn qua thì những vết thương này quả thực ghê rợn, thế nhưng những vết thương này khi tổ hợp lại lại tạo thành những ký tự!

Nội dung của đoạn ký tự trên rất đơn giản.

-Đại nhân có chuyện muốn hỏi ngươi.

Đại nhân, không phải là người khiến cho tất cả diễn viên của 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục » phải biến sắc – An Nguyệt Hình hay sao !

Y có chuyện gì muốn hỏi mình?

Lý Duy Tư đột nhiên cảm thấy kinh hãi. Hắn vội vàng lấy ra 1 cây dao con cất trong ngăn kéo tủ rồi nhịn đau,rạch lên cánh tay phải!

Máu không ngừng trào ra. Hắn phải ngoan ngoãn chờ đợi thôi,không biết vị đại nhân nào muốn hỏi hắn đây ! Đối phương nếu thật muốn giết mình thì cho dù không gian cách trở giữa 2 tầng rạp chiếu phim,y cũng thừa sức giết hắn!

Lúc này...... ở « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10.

Mộc Lam đứng trước mặt của An Nguyệt Hình rạch lên tay mình tạo thành những ký tự như vậy.

Muốn liên lạc bằng huyết mạch cũng phải trả vé chuộc cái chết, hơn nữa thời gian cũng không thể kéo dài được lâu. Nhưng cũng may là sử dụng vật bị nguyền rủa trong rạp chiếu phim cũng được ưu đãi rất nhiều, một giây chỉ phải trả 1 tấm vé chuộc cái chết. Mộc Lam cố ý viết xuống 2 chữ “Đại nhân”, là vì y muốn Lý Duy Tư phải cẩn trọng,không dám nói dối. Vốn là y muốn lập tức truy vấn Duy Tư ,nhưng bởi vì đây là lần đầu tiên 2 bên tiến hành chuyện liên lạc vượt không gian, cho nên kết nối giữa 2 bên cũng không dễ dàng mới được thiết lập, mãi tới hôm nay hai bên mới liên lạc được với nhau. Về sau nếu Mộc Lam muốn liên hệ với Duy Tư thì chuyện đó cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Sau đó Lý Duy Tư nhanh chóng trả lời.Cánh tay kia của Mộc Lam cũng bắt đầu ứa máu tạo thành dòng chữ:
-Được đại nhân hỏi là vinh hạnh của tôi.

-Khỏi cần phải nịnh nọt.
Mộc Lam cười lạnh. Y chẳng hề có lòng tin với tên Lý Duy Tư này.

Sau đó vết thương trên cánh tay ban đầu của y cũng liền lại.Y lại tiếp tục dùng dao rạch lên cánh tay......

Nội dung của đoạn văn tự được truyền đạt trên cánh tay của Lý Duy Tư là :

-Ngươi mau nói cho chúng ta biết đoạn ký ức quan trọng của đại nhân mà ngươi đã nhìn thấy!

Sau khi Lý Duy Tư nhìn thấy đoạn văn tự này, đầu của y tê rần.

Quả nhiên......1 trong 2 ánh mắt mà hắn cảm ứng được là của An Nguyệt Hình !

Hắn đã đồng ý sẽ truyền lại nội dung liên lạc giữa hắn và người của « giáo đoàn Đoạ Tinh » cho Tiêu Mộng Kì biết.Nhưng lúc này người đặt câu hỏi là « người kia »! Hắn có dám ngắc ngứ không? Chỉ cần hắn hơi chân chừ là đối phương sẽ nghi ngờ ngay !

Dù sao đoạn ký ức mà hắn nhìn thấy cũng quá quan trọng. Hắn cũng không kể cho cả Tiêu Mộng Kỳ biết chuyện này. Những ký ức lúc sinh thời của Nitemare chứa đựng không ít những nội dung đáng nghi. Mặc dù 1 số tôn giáo cũng bí mật ghi lại chuyện này, nhưng thật giả lẫn lộn. Rất nhiều người đều cảm thấy khó hiểu không biết vì sao Nitemare lại bị toà thánh thiêu sống. Nhất là, trước khi hắn bị xử tử bằng hình phạt thiêu sống đã từng diễn ra 1 sự kiện rất bí ẩn có liên quan đến con tàu ma “Aston”. Nghe nói, toà thánh Vatican cũng ghi lại mối quan hệ bí ẩn giữa Nitemare và con thuyền này.

Thứ mà Lý Duy Tư nhìn thấy ở trên giáo đường bị bỏ hoang trên 1 hoàn đảo nằm cô độc giữa hồ là bí mật của Nitemare mà cả 2 trận doanh không bên nào biết! Khi con tàu ma « Aston » xuất hiện thì lúc ấy Nitemare đang ở trên thuyền cùng với đức cha Normanda và tổ tiên của « Hầu tước ».Khi đó, tổ tiên của « Hầu tước » cũng từng ghi chép lại 1 cách chi tiết rằng vào ngày hôm đó,giữa biển khơi bao la, bọn họ đã được chứng kiến 1 ác ma chân chính.

Ác ma làm thế nào để mê hoặc được Nitemare.Sau sự kiện con tàu ma Aston, y bị toà thánh bắt giữ sau đó xử thiêu sống vẫn còn là chuyện bí ẩn. Y vì sao có thể trở thành ác ma đáng sợ nhất dưới trướng của Satan, vì sao những lời tiên tri mà y ghi lại trong bản chép tay lại từng bước được ứng nghiệm vẫn là 1 điều khó hiểu.

Lý Duy Tư đã sớm mua lại và đọc qua kịch bản của [ Gia tộc Nitemare ] phần I và II . Tiện đây phải nói thêm rằng kịch bản của phim sẽ lưu lại trong ký ức của diễn viên, cho nên diễn viên hoàn toàn có thể tự do mua bán chúng.

Tất cả những chuyện có liên quan đến Nitemare......

Đều vô cùng bí ẩn và khủng bố......cũng như rất khó hiểu......

Nhưng hiện tại Lý Duy Tư lại biết được 1 bí mật quan trọng của Nitemare!

Chắc chắn giáo đường bị bỏ hoang kia là nơi trong kịch bản của phim giam giữ 1 vị giám mục. Trước khi Nitemare bị giết, hắn đã từng nói cho tổ tiên của « Hầu tước » rằng trong thời gian hắn bị giam giữ, hắn thấy được......

Hắn thấy được......

Người chết sống lại !

Người chết từ ngàn năm trước sống lại !

Phía toà thánh vẫn luôn tìm kiếm chỗ đó. Chỗ đó là nơi cất dấu bí ẩn lớn nhất của Nitemare.

Ở đó......

Nhất định có một vật bị nguyền rủa trong lời tiên đoán của Nitemare!

Nhưng nếu Duy Tư nói cho đối phương thì sao? Liệu đối phương có cho rằng hắn không nên biết bí mật này nên sau khi hắn nói ra sẽ ngay lập tức giết hắn hay không? Nhưng nếu hắn nói dối, hắn cũng sẽ bị giết ! Quỷ thai đang ở trong người hắn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.