-Hiccccc..... c. Tha cho tao đi mà .( Oimeoi). Tao sai rồi. Hic. Tay tao sắp gãy tới nơi rồi đó.
Nó đang khóc ròng thật thảm thương. Mồ hôi mồ kê nhễ nhại làm tóc mai gợn sóng ôm khít lấy khuôn mặt đang ửng hồng lên khiến nó thật dễ thương. Lam đang lết xác trong cái siêu thị lớn nhất thành phố. Quanh người là hàng đống những túi đồ chất không vừa mấy cái xe tải. (Amen)
Mặc cho nó van nài muốn gãy lưỡi nhưng Vy vẫn phớt lạnh. Đáng đời ngăn cô ăn bánh ngọt thì thế này còn nhẹ chán à nha. Lần này thì lời to. Ahaha. Chính vì thế nên Vy chống tay nạnh sườn hất mặt
-Gì mà mỏi. Nuôi mày bằng này mà mấy cái túi đồ không mang nổi.
Nó cãi
-CÓ MẤY CÁI TÚI? Mày thử....
- Có vấn đề j à?
Vừa nói cô vừa chất lên nó thêm cái chảo chống dính và dăm ba quyển sách dày cộp.
*Lầm bầm lầm bầm*
-Nói to lên xem nào- Cô trợn mắt.
-À không có gì. Được mang đồ thế này mình hạnh phúc lắm(mặt đau khổ)
Cô cười khẩy
-Biết vậy là tốt. Tao cũng tự thấy mình vô cùng nhân từ. Nói rồi Bảo Vy cười lớn. Nó nhăn mặt, phồng mồm trợn má, chu môi màu anh đào ra khiến cho bao nam sinh xung quanh đều chín đỏ và liên tục nuốt nước miếng.
Nó chợt đổi giọng nịnh bợ
-Oa. Bảo Vy là tốt, tốt nhất luôn đó. Vừa xinh đẹp nè lại còn vừa tốt bụng nhân từ(mắc ói) Cho mình uống chút nước chắc hổng có sao đâu nhỉ.
Nói rồi nó trưng ra bộ mặt cún con. (Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ranh-khong-thuong-anh-cho-ban/51802/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.