Tôi nhắc em nghĩ về những mùa yêu
Nơi ánh hoàng hôn tan trong chiều lộng gió
Cuộc sống dần trôi với muôn ngàn lối nhỏ
Câu chuyện năm nào vẫn bỏ ngỏ...đợi ai?
Tôi ru em ngủ qua những đêm dài
Trong những giấc mơ, trong cuộc đời mải miết...
Vẫn mãi đi tìm lý tưởng yêu bất diệt
Ở mối tình đầu tha thiết của ngày xưa.
Tôi kể cho em về những mùa mưa
Nơi ký ức buồn, xúc cảm xưa hiu quạnh
Liệu có nắng không khi trời quang mây tạnh
Hay giông bão về với giá lạnh đau thương?
Tôi bảo em rằng cuộc đời vốn mờ sương
Tội lắm nữ nhi trong vô thường duyên phận
Giữa kiếp sống với những yêu thương - thù hận
Hai nẻo cuộc đời lận đận những niềm đau.
Tôi nói với em: sóng gió sẽ qua mau.
Bởi lẽ sống ẩn trong niềm đau tìm thấy
Mối tình năm xưa...hãy dang tay đón lấy...
Đừng để lỡ làng... ngày... tháng ấy đợi mong!
Khoảnh khắc lắng đọng nghẹn ngào ở trong lòng, ở hai anh mắt dõi về cùng một hướng, như trong giấc mơ anh đã từng mường tượng, nơi ánh hoàng hôn hiu hắt của ban chiều. Gặp gỡ lại mà chẳng nói được chi nhiều, chỉ có nhìn nhau... với bao điều muốn nói.
- Anh! Không phải vào đây để đứng nhìn em mãi vậy! - Nàng bỗng mở lời xua tan đi những lặng im đang bao trùm xung quanh.
Lúc này mới nghe được thời gian đang hiện hữu.
- Muốn nói gì với em sao? - Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ranh-gioi/3104558/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.