Bạch Tôn Vỹ nắm chặt điện thoại trong tay, anh vội chạy đi tìm cô.
Cô bé ngốc này lại dám chạy ra khỏi trường rồi.
" Mẹ nó...là kẻ nào chứ." Đứng ở đó, Bạch Tôn Vỹ không ngừng phẫn nộ.
Đêm hôm đó ở khách sạn, có kẻ biết anh sẽ đưa cô đến, đã dám đặt camera quay lén trong phòng.
Đoạn video đã được gửi đến cô với tin nhắn nặc danh.
Chết tiệt thật!
...
Lý Tiểu Lộ chạy đến một căn nhà hóng. Trước kia gặp chuyện không vui, cô đều đến đây.
Ngồi nhớ đến đoạn video đó, cô nhìn hai bàn tay mình, cảm thấy bản thân thật dơ bẩn.
Thật sự...dơ bẩn. Cô bị người khác chạm vào, trong đoạn video, Bắc Băng Phàm và anh hai đều đứng đó chứng kiến.
" Mình...mình..."
Lý Tiểu Lộ khóc nấc lên, thật sự cô chẳng biết mình nên làm gì nữa. Cô...cô...tại sao lại lâm vào tình cảnh như thế này?
...
Bạch Tôn Vỹ đi tìm cô tìm mãi cũng không thấy. Cuối cùng anh chạy đến Bắc thị, tìm Bắc Băng Phàm.
Bạch Tôn Vỹ tự tiện xông vào phòng làm việc của Bắc Băng Phàm, ném điện thoại của cô lên bàn.
" Mau phụ một tay đi tìm cô ấy." Bạch Tôn Vỹ sốt sắng bảo.
Bắc Băng Phàm chưa hiểu cái quái gì, anh cầm điện thoại của cô lên xem, nhìn thấy đoạn video được gửi đến, cơn giận lại nổi lên.
" Tên khốn cậu..."
" Video đó không phải tôi quay lén, có quay tôi cũng chẳng gửi cho cô ấy đâu." Bạch Tôn Vỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ranh-gioi-am-duong/2925716/chuong-31.html