Anh ngồi bên giường, đầy ôn nhu đút cháo cho cô ăn. Còn Lý Tiểu Lộ vừa ăn vừa suy nghĩ.
Tại sao có mặt Bạch Tôn Vỹ ở đây? Tại sao cô lại ở nhà của anh hai mà không phải Bắc gia?
Anh biết trong đầu cô có nhiều câu hỏi. Anh cũng không nói gì, đợi cô ăn xong rồi hẵng nói sau.
...
Lý Tiểu Lộ ngồi ở phòng khách, cô nhìn cả ba.
" Tiểu Lộ, đêm em chạy đến nghĩa trang, còn ngất ở mộ anh hai tôi, em đã thấy gì và xảy ra chuyện gì?." Bắc Băng Phàm nhìn cô hỏi.
Lý Tiểu Lộ lắc đầu:" Em không nhớ."
Đêm đó xảy ra chuyện gì, cô quả thật không nhớ.
Bạch Tôn Vỹ có hơi cau mày, rồi anh lên tiếng:" Tiểu Lộ, em còn nhớ chuyện những ngày gần đây không?."
" Những ngày gần đây?."
Lý Tiểu Lộ ngu ngơ.
Có chuyện gì sao?
Cả ba nhìn nhau, có hơi hụt hẫng.
" Có chuyện gì vậy..." Lý Tiểu Lộ nhìn cả ba người đàn ông đang ngồi đó. Mọi người đang giấu gì cô sao?
" Lý Tiểu Lộ, em là đang bị điều khiển." Bạch Tôn Vỹ lên tiếng bảo.
Có giấu hay không giấu cũng như vậy.
" Điều...điều khiển?."
" Đêm qua ở khách sạn, em đã cầm sao muốn đâm tôi và Bắc Băng Phàm." Bạch Tôn Vỹ nói.
Lý Tiểu Lộ mở to mắt, cầm dao..
Đâm anh...và Bạch Tôn Vỹ?
" Anh...đủ rồi.." Bắc Băng Phàm nhìn Bạch Tôn Vỹ.
" Tôi...tôi xém đâm...hai người sao.."
Không thể nào?
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ranh-gioi-am-duong/2925707/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.