" Anh hai..."
Lý Tiểu Lộ nghe tiếng anh liền vào phòng, vừa đi vô đã thấy anh ngồi đó.
Có vẻ như đang khóc.
Cô đi đến, ôm lấy Lý Tử Trạch.
" Anh hai...em đây...không sao nữa rồi..."
Người anh này, hôm nay đã khóc rồi, khóc vì một cô bé tên Đồng Ly.
" Ôi trời."
Tiếng Lập Như Ý vang lên, vì cô đang chạm vào Lý Tử Trạch nên anh cũng nghe thấy.
Cả hai ngẩn đầu lên, nhìn thấy Lập Như Ý, bên cạnh là Đồng Ly.
Lý Tử Trạch bất ngờ.
" Chị Như Ý, Đồng Ly..." Lý Tiểu Lộ nhìn cả hai. Sao...sao Đồng Ly lại trong tay Lập Như Ý?
Một tay đang giữ Đồng Ly, Lập Như Ý buông ra. Đẩy cô bé đến chỗ Lý Tử Trạch.
" Thấy ai đó không nỡ đi, cứ quay qua quay lại ở căn hộ này nên đưa vào giúp thôi." Lập Như Ý bảo.
Lúc này, Bạch Tôn Vỹ và Bắc Băng Phàm mở cửa đi vào, dĩ nhiên Bạch Tôn Vỹ thấy Lập Như Ý.
Còn Bắc Băng Phàm thì không.
Nhưng anh cảm nhận được, luồng gió lạnh cả sống lưng mà Lập Như Ý hay đem đến..
" Tiểu Lộ...có phải Lập Như Ý không?." Bắc Băng Phàm hỏi.
Cô gật đầu.
Thấy Bạch Tôn Vỹ ở đây, Lập Như Ý có chút không vui.
" Bạch Tôn Vỹ, từ khi nào anh và Bắc Băng Phàm chung thuyền vậy?." Lập Như Ý cau mày hỏi.
" Một tuần trước." Bạch Tôn Vỹ đáp.
Lập Như Ý cười lớn.
Bắc Băng Phàm đứng cạnh như cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ranh-gioi-am-duong/2925698/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.