Bánh xe của vali bị mắc kẹt trong một khe gạch hơi rộng, Tư Dã ngạc nhiên nói: "Ở với ông á." 
Kính ngữ của con đường này kết thúc bất ngờ ở đây. 
Nói xong Tư Dã cũng cảm thấy đường đột, "Thật ngại quá, chỉ là tôi không ngờ tới." 
Anh Cận rũ mắt, nhìn chiếc vali đập vào mắt hắn rồi ngược vài bước, xách bằng một tay đi lên lầu. Ngay cả động tác thử trọng lượng cũng không có. 
Tư Dã đành phải bước nhanh theo kịp. 
Khi đi qua quầy lễ tân, một cô gái người duy ngô nhĩ nói "Xin chào" bằng tiếng Trung Quốc không chuẩn, anh vội vàng cúi đầu đáp lại: "Xin chào". 
Cô gái lại nói điều gì đó với anh Cận, tốc độ nói rất nhanh, ước chừng là tiếng Duy Ngô Nhĩ, Anh Cận quay qua, cũng nói gì đó. 
Tư Dã nghe không hiểu. 
Hai người trực tiếp đi lên lầu ba, anh vừa theo sát Anh Cận, vừa quan sát chung quanh. 
Cầu thang và hành lang được trải thảm đầy màu sắc dân tộc, các bức tường được sơn màu xanh lam và xanh lá cây, góc và những nơi gần phòng khách có sơn hoa văn màu, ngoài ban công cũng có thảm trải nền. 
"Tôi nói với Hạ Đề, cậu là khách của tôi." 
Dừng ở ngoài cửa một gian phòng màu xanh nhạt, anh anh Cậnm chìa khóa thuận tiện giải thích. 
Tư Dã rất bất ngờ. 
Anh thực sự muốn biết anh Cận và cô gái lễ tân đã nói gì, nhưng lại không dám hỏi. 
Trông con người này cứ như là chẳng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-sang-chieu-hom/2520049/chuong-2.html