Buổi tối,Tư Dã đang hoàn thành aerobic trong phòng tập thể dục, dự định uống một ngụm nước, chạy thêm nửa tiếng nữa thì sẽ trở lại phòng làm việc.
Lúc uống nước theo thói quen nhìn vào điện thoại di động, thì thấy thông báo này.
Anh không lên máy chạy bộ ngay mà đi tới cửa sổ, tựa vào lan can mở video, nhanh chóng tắt âm lượng.
Kể từ khi vô tình theo dõi chủ sở hữu video này lúc ở Nhật Bản, mỗi khi có nội dung mới, anh đều dành thời gian xem xét.
Lúc đầu là tích góp sau này xem một thể, gần đây biến thành khi nào nhịp tim cập nhật, chỉ cần không phải đang họp hoặc làm công việc quan trọng khác anh sẽ xem.
Ở nhà thì bật âm, nơi công cộng thì cứ thế đui mù mà xem.
Dù sao nhịp tim cũng không lên tiếng giảng giải, nhiều lắm là phối hợp mô tả bằng chữ.
Quả nhiên, nhịp tim này vẫn không phát ra âm thanh.
Bình luận trên màn hình đã có rất nhiều người xếp hàng chờ nhịp tim nói một câu.
[Anh Nhịp, nói một câu khó như vậy sao? Tặng nguyên một quả tên lửa rồi mà cũng không được hả? ] (Giống tặng quà trên tóp tóp á)
"Xin luôn, anh Nhịp anh hé răng một câu đi, không phải là chị Nhịp chứ? ]
Nhịp tim: [Nam.]
Tư Dã nhìn câu trả lời đơn giản này, không kìm được mỉm cười.
Anh không nghĩ nhịp tim là nữ, bản thân anh cũng coi như là một nửa nhiếp ảnh gia, từ chiều cao và góc chụp của Nhịp tim có thể thấy anh ấy là một người đàn ông cao lớn..
Lúc đầu anh đoán nhịp tim có thể đã ký hợp đồng với công ty tiếp thị, cố ý tạo ra sự im lặng, đoạn clip hậu kỳ cũng có sự phối hợp của nhóm.
Nhưng nếu thực sự có một mối quan hệ với các công ty tiếp thị, tần suất cập nhật của Nhịp tim cũng không chuyên nghiệp cho lắm.
Một người hâm mộ đã hỏi Nhịp tim đến từ đâu, hắn nói sống ở Kashgar.
Tư Dã sững sờ trong giây lát.
Người dân địa phương, cao và ít nói, nam giới, biết vẻ đẹp của cao nguyên Pamir.
Nhưng ý nghĩ đó nhanh chóng bị anh gạt bỏ.
Cả quá trình quay, chỉnh sửa video hay ảnh đều được thực hiện một cách chuyên nghiệp, hẳn đã tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Tại sao Cận Trọng Sơn lại có nhiều thời gian như vậy?
Tư Dã không kìm được tìm kiếm acc của Cận Trọng Sơn.
Khi Cận Trọng Sơn lướt video thường rủ anh xem cùng, cho nên anh biết acc đó.
Đoạn video được cập nhật gần đây cho thấy Nhịp tim không phải là Cận Trọng Sơn. Thời gian hoa mơ nở rất ngắn, vài ngày là héo tàn.
Sau khi hoa mơ trên đường cổ Tháp Toa rung rinh, Nhịp tim lái xe vòng quanh Ô Lỗ Mộc Tề, đi tới Y Lê Bắc Cương.
Hoa mơ ở Thổ Nhĩ Câu vừa mới nở rộ, núi non và đồng bằng đều một màu trắng hồng.
Nhịp tim giải thích cho người hâm mộ bằng chữ.
Hoa mơ ở Bắc Cương và Nam Cương không giống nhau, hoa mơ của đường cổ Tháp Toa dọc ven theo dòng suối, Bắc Cương mọc trên những ngọn núi nhấp nhô.
Fan hâm mộ hỏi: [Anh Nhịp thích ở đâu hơn?]
Nhịp tim trả lời: [Quê hương.]
Cận Trọng Sơn cũng yêu quê hương. Nhưng Cận Trọng Sơn sẽ không vượt qua Thiên Sơn, đi tới Bắc Cương giàu có.
Vào cuối tháng 4, những bông hoa mơ của Y Lê cũng héo.
Nhịp tim tiếp tục đi về phía bắc, đến A Lặc Thái Khách Lạp Tư nổi tiếng nhất vào mùa thu.
Nhưng lúc này, Khách Lạp Tư tựa như thiếu nữ bình thường cởi bỏ hoa phục, thoạt nhìn cũng không khiến người ta chú ý.
Chính tại thời điểm này, Tư Dã phát hiện ra rằng Nhịp tim có biệt tài khám phá vẻ đẹp.
Rất ít người có thể nắm bắt được vẻ đẹp của miền bắc Tân Cương vào mùa xuân.
Mùa đông tuyết đã tan, đầu xuân hoa mơ đã héo, mùa hạ cỏ và hoa oải hương chưa mọc.
Trời đất trần trụi màu nâu sẫm.
Nhưng ống kính của Nhịp tim ghi lại được khi băng tuyết chảy thành nước chảy thành xuân xanh biếc.
Chồi non giãy giụa chồi ra những chiếc lá đầu tiên từ lòng đất.
Hoa mơ đỏ, giữa các cành và lá sinh ra những quả mơ nhỏ.
Kỹ năng có thể ngày mốt học được, thiên phú lại không.
Nội tâm Tư Dã cảm khái, nhấn tặng thưởng cho Nhịp tim mấy lần. Số tiền không tính là lớn, không thể so sánh với những đại ca nằm không là quẹt tàu sân bay hỏa tiễn.
Video mới nhất, nhịp tim đã trở lại.
Bây giờ đã là cuối tháng 5, không lâu nữa, mùa hè đẹp như tiên cảnh ở Bắc Cương sẽ đến.
Đến lúc đó thảo nguyên cỏ dại tươi tốt, Hồ Tái Lý Mộc trong suốt như ngọc, đường cao tốc Độc Khố mở cửa, Ba m Bố Lỗ Khắc bò cừu thành đàn.
Và tất cả những thay đổi đang hình thành này đã được sinh ra một cách lặng lẽ trong ống kính nhịp tim.
Fans hâm mộ hỏi: [Anh Nhịp bây giờ về à? Sao không đợi cho đến khi đường cao tốc Độc Khố mở? ]
Nhịp tim trả lời: [Lần sau khi có một cơ hội.]
Tư Dã mím môi.
Anh vẫn không thể đi cùng Cận Trọng Sơn tới đường cao tốc Độc Khố.
Trước khi tắt video, Tư Dã lại tặng cho hắn lần nữa.
Trước đây không để lại tin nhắn, lần này viết: [Khi đi nhất định phải đăng video cho chúng tôi đi xem. ]
Sau một khoảng thời gian, nhịp tim có thể đã quay trở lại Kashgar, video không được cập nhật nữa.
Tư Dã không thúc giục như những fan hâm mộ khác, có cập nhật thì xem, không có cũng không nhớ thương.
Sau khi trở về từ Nhật Bản, ạn luôn luôn đi công tác, chỉ ở lại Thành Đô không có vài ngày.
Cách đây không lâu, chị Tinh nói với anh rằng đội ngũ chụp ảnh hợp tác sẽ rời khỏi Thành Đô, cái mới còn đang mài giũa, luôn cảm thấy không có hòa hợp như trước.
Công việc này chính là như vậy, không phải cứ nhiếp ảnh gia có tên tuổi sẽ tốt, nói cho cùng phải xem có hợp chụp ảnh hay không.
Tư Dã thoáng cái liền nghĩ đến Nhịp tim.
Tuy rằng ngay cả đối phương là ai cũng không biết, nhưng chỉ xem video của Nhịp tim, anh cũng tin rằng nhịp tim là loại nhiếp ảnh gia anh cần.
Nhưng Kashgar và Thành Đô cách xa nhau, để nhịp tim đến thử không có tính khả thi.
Cho nên Tư Dã cũng chỉ nghĩ mà thôi, anh ủi chị Tinh nói: "Không sao đâu, không được đào tạo được thì đổi, để cho mọi người có ý kiến đề cử."
Đã một tuần sau khi Cận Trọng Sơn trở về Kashgar.
Đại bàng cuối cùng đã bay qua Thiên Sơn, một đường về phía bắc.
Khi trở lại cao nguyên quen thuộc, hắn phát hiện ra khi anh không ở đây, tất cả mọi thứ trên cao nguyên vẫn rất trật tự.
A Tây Mộc cầu hôn thành mấy đôi liền.
Ngô Lực Đề Giang phát triển kinh doanh tiệm tạp hoá kèm theo công việc đưa đón trẻ con tan học.
Khố Nhĩ Ban cũng lên núi đưa vật tư vài lần, nói ở huyện thành đã lâu, chạy một chuyến xem như hoạt động tay chân.
Cổ Lệ Ba Y đội mũ Turmak mới làm xong lên đầu Cận Trọng Sơn nói, "Con xem, gánh nặng buông xuống rồi, chuyện con lo cũng không hề xảy ra. ”
Đi vòng quanh hơn phân nửa Tân Cương, tựa như tuyết dần tan chảy trong ống kính, từng tấc từng tấc mầm mới, Cận Trọng Sơn phát hiện mình cũng có chút thay đổi.
"Ta còn làm thêm một cái, người bạn kia của con năm nay còn tới không?"
Cận Trọng Sơn ngẩn ra.
Tư Dã?
Cổ Lệ Ba Y cười nói: "Năm ngoái nó muốn nhờ ta, trả lại cho ta một bức tranh mới, ta nhìn rất đẹp, khác với cái của con."
Cận Trọng Sơn tiếp nhận Turmak, lần mò những đường thêu kim tuyến.
Cổ Lệ Ba Y nói, " Con nhận giùm à?"
"Vâng."
Sau khi trở về còn chưa cập nhật video, Cận Trọng Sơn cắt một đoạn ở thành cổ Kashgar, sau khi đăng tải tùy ý mở bình luận và phần thưởng.
Lúc đầu nhận được phần thưởng, lần nào hắn cũng nói không phải thưởng, hắn không dựa vào cuộc sống này.
Nhưng người hâm mộ quá nhiệt tình, sau đó hắn không nói nữa.
Rút tiền một lần, tất cả đều mang đi mua sách và quần áo cho bọn nhỏ.
Danh sách phần thưởng rất dài, hắn lướt nhanh, chợt từ khóe mắt quét tới một cái avatar, vội vàng vuốt lại.
Biệt danh của người nọ là ye. S, tin nhắn duy nhất là nói hắn đi đến đường cao tốc Độc Khố đừng quên gửi video.
[Đưa chúng tôi cũng xem. ]
Fan hâm mộ rất bình thường, điều duy nhất không bình thường là avatar.
Thoạt nhìn là hai vòng đỏ và trắng quấn quýt, chỉ có những người quen thuộc với phong tục cưới của người Tajik mới biết, đó là một cặp nhẫn đeo trên tay chú rể và cô dâu.
Trong lòng Cận Trọng Sơn trầm xuống, ngón tay lơ lửng phía trên avatar, không lập tức nhấn xuống.
Giống như hắn đứng bên ngoài một cánh cửa, không biết sẽ có một bất ngờ hay thất vọng bên trong.
Nếu không mở cửa, bất ngờ sẽ luôn luôn là một bất ngờ.
Nhưng nửa phút sau, hắn vẫn bấm. Đây là một người dùng bình thường, chỉ thưởng cho một mình hắn.
Nhưng nhìn danh sách theo dõi và lịch sử duyệt web rõ ràng của ye.S, ngực của anh rung động.
Giống như một mùa hè oi bức, những tiếng sấm cuồn cuộn trên bầu trời.
Mưa sắp rơi xuống.
Người để tên là Ye.S này sử dụng nhẫn cưới Tajik làm ảnh đại diện của mình, đã theo dõi tổng cộng sáu tài khoản.
Ngoại trừ hắn, phần còn lại được đánh tích V đều là cơ quan và nhà thiết kế "vùng hoang dã".
Cận Trọng Sơn bỏ di động xuống, nhìn về phía núi tuyết thân thương dưới bầu trời đầy sao kéo dài không hết.
Tư Dã nói rằng vùng hoang dã cuối cùng sẽ chạy về phía núi non.
Nhưng núi non cũng có thể ôm lấy vùng hoang dã.
Mùa hè đang đến.
Thời điểm này năm ngoái, Tư Dã đầy nắng gió cát bụi, kéo vali màu cam chờ một người lạ đến đón mình.
Lúc này, anh vừa từ Hàng Châu trở về Thành Đô với một loạt giải thưởng và hợp đồng mới.
Anh không còn suy sụp và mê mang như năm ngoái, giống như mùa này, sức sống điên cuồng phát triển hoang dại trên thảo nguyên.
Xem video nhịp tim đã trở thành niềm vui lớn nhất của anh sau khi làm việc.
Nhưng đáng tiếc là, nhịp tim đã lâu không cập nhật.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]