Khoảnh sân xinh đẹp, đầy những loại cây cảnh đắt tiền giờ trống vắng không
Một bóng người. Buông ra một tiếng thở dài, Huệ Lan ngẩng đầu nhìn vầng trăng non đang treo giữa bầu trời.
Trăng non.. có lẽ vì thế mà ánh sáng của nó thật dịu dàng.. thật e ấp, rất giống thời điểm Huệ Lan bước chân về ngôi nhà này.
Trong lúc đó tuy bà Phụng, mẹ nuôi của Huệ Lan không cận kề và dành tình yêu thương cho nàng thật nhiều nhưng nhờ có bà mà Huệ Lan được ăn trắng mặc trơn..
Đại não chợt xẹt ngang hình ảnh kì lạ bà Phụng khi nãy. Hành động đó kì quặc nhưng cũng dễ giải thích. Rằng bà Phụng đang gặp áp lực về công việc, cũng như vì những chuyện đã và đang xảy ra trong cái nhà này.
Tuy lúc đó mẹ nuôi của Huệ Lan đã bình tĩnh lại rồi, nhưng liệu sau đấy bà có bị bất bình thường như lúc trước không?
Một thoáng lo lắng chực trào trong cổ họng làm Huệ Lan không đừng được mà chầm chậm quay đầu bước ra cửa. Từng bước chân thật nhẹ nhàng để không động vết thương, Huệ Lan rốt cuộc cũng đi ra được tới cửa phòng.
Ôm ngực thở dốc, Huệ Lan đang tính vươn tay lau vơi đi mớ mồ hôi mẹ mồ hôi con đã chảy khắp xuống hai bên thái dương. Nhưng hành động chỉ mới tiến hành được có phân nửa thì cô gái trẻ tội nghiệp đã phải dừng lại.
Một tiếng động khẽ.. thật khẽ thôi đột ngột vang lên trong màn đêm tĩnh lặng. Là thanh âm của tiếng cửa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-chieu/3344494/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.